Mùi thuốc?
Hạ Lan Tuyết rất hiếu kỳ, đang định mở hộp ra, thì nghe thấy tiếng nói khàn khàn của nam nhâm ở phía sau truyền đến “Ngươi đang làm cái gì?”
Giống như có chút không vui.
“Ngươi đã tỉnh?” Hạ Lan Tuyết quay đầu lại, nhìn đôi mắt tối tăm thâm trầm của hắn, rất lơ đễnh, một người vừa hộc máu bất tỉnh, bây giờ còn đang sốt cao, nàng sợ cái gì?
Thuận miệng hỏi một tiếng, nàng liền thu hồi ánh mắt, cúi đầu tiếp tục loay hoay với cái hộp này.
Nhưng, lạ là một cái hộp nhìn đơn giản, nhưng nàng dùng tay mở mãi không ra.
Nàng tức giận thở ra một hơi, xoay người, hỏi hắn, “Vì sao mở không ra? Bên trong đựng bảo bối gì thế? Hiếm lắm sao?”
“Đưa đây.” Hắn vươn tay ra, trầm trầm nhìn nàng.
Hạ Lan Tuyết nghĩ hắn muốn mở hộp ra, giúp nàng giải thích nghi hoặc, liền ngoan ngoãn đi tới, đưa cái hộp vào trong tay hắn.
Tuy nhiên, Thiếu Khâm cầm cái hộp, trực tiếp nhét vào ổ chăn, sau đó, mệt mỏi nhắm mắt lại, hơi nhếch môi, một chữ không nói.
Hạ Lan Tuyết tròn mắt, hung hăng trợn mắt nhìn hắn một hồi lâu, mới ý thức được hỗn đản này không có ý muốn mở hộp cho nàng xem, mà hắn còn lấy đi cái hộp, không muốn để nàng chạm vào.
Nhưng, Hạ Lan Tuyết từ nhỏ đi theo mẫu thân học y, đối với dược liệu có sở thích đặc biệt mà càng cấm nàng, càng làm cho nàng thêm tò mò muốn biết.
“Này, ngươi có ý gì? Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/3210023/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.