Cuối cùng Hạ Lan Tuyết dẫn theo Đàn Hương nhỏ tuổi nhất ra cửa.
"Tiểu thư, chúng ta đi chỗ nào?" Ngồi lên xe ngựa, Đàn Hương hưng phấn hỏi.
Hạ Lan Tuyết nhẹ nhàng phác thảo môi, đáp, "Bách Thảo Đường."
Bách Thảo Đường là do một tay Phượng Khinh La mẫu thân của Hạ Lan Tuyết, gây dựng lên, cũng là hiệu thuốc ngự dụng duy nhất do hoàng gia chỉ định.
Nhất là đan dược kéo dài tuổi thọ cho hoàng đế, một năm phải dâng lên một lần.
Hiện thời, Phượng Khinh La đã qua đời được hơn nửa năm, hoàng đế sớm đã đợi không được sai người nhiều lần đến đòi đan dược.
Nhưng mãi vẫn chưa có, chỉ sợ hoàng đế đã tức giận rồi!
Hạ Lan Tuyết vén rèm xe, lẳng lặng nhìn đường đi vừa quen thuộc vừa lạ lẫm ngoài cửa sổ, khóe môi khẽ cong lên mỉa mai.
Ích thọ diên niên? Trường sinh bất lão? Còn không biết đấy là thuốc độc muốn lấy mạng người sao.
Đang suy nghĩ điều chế đan dược, thình lình trước mắt có cái gì chợt lóe lên, mắt nàng sáng rực lên.
"Dừng lại." Tiếng la đồng thời, Hạ Lan Tuyết đã lưu loát nhảy xuống xe ngựa.
Đàn Hương sợ hãi, cho đến khi xe ngựa dừng hẳn, nàng mới xuống.
Nhưng không còn thấy bóng dáng Hạ Lan Tuyết đâu nữa?
- -
"Ơ Tôn lão đầu đâu?"
Hạ Lan Tuyết đi theo qua hai con đường, nhưng vẫn để mất dấu lão nhân kia, không khỏi ảo não.
Nhưng mà, ngay lúc nàng đang buồn bực định quay về, một cánh cửa bên cạnh đột nhiên mở ra, Tôn lão đầu mập mạp mặt hiện ra.
"Hóa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-trung-sinh-nang-the-hung-han-cua-lanh-vuong-phuc-hac/138523/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.