Trời đã nhá nhem tối nàng ở lại động thổ phỉ đã lâu vậy rồi.
À tính ra cũng chẳng phải lâu lắm!
Trong động này chia làm mười hai khu giống như tượng trưng cho mười hai căn phòng.
Nàng được Đường Mặc kia sắp xếp cho ở khu trung tâm.
Trong khi này ánh sáng đèn dầu mập mờ, không gian tĩnh mịch lạ thường.
Chỉ có mỗi một cái bàn tròn, một cái giường và một tên canh gác.
Khuynh Thành nhìn tách trà vừa được pha xong.
Nàng thầm nghĩ Đường Mặc ca ca này cũng không phải người xấu. Chẳng phải nói có người vận chuyển cây anh túc ngang qua đây sao?
Chẳng phải nói giúp nàng tìm thuốc giải độc sao?.
Vì lý do gì lại không có động tĩnh gì?
Chẳng lẽ lại chỉ mời nàng đến nơi lạnh lẽo này làm khách.
Nghĩ đến đây nàng bất giác nhận ra rằng hình như trong địa phương lạnh lẽo này nàng cảm thấy rất tốt.
Tên canh gác ngoài cửa ngó vào xem tình hình của nàng. Lại thấy nàng im lặng một lúc lâu,trầm lắng và chẳng nói bất kỳ câu nào, mắt thì rất nghiêm túc quan sát tách trà trước mặt.
" Tình hình này phải đi báo cho đại bảo chủ thôi! "
Một khắc sau đó Đường Mặc biết chuyện tâm trạng của nàng không tốt cũng không đến xem thử.
Duy Nặc nhìn y trầm lắng ngồi một chỗ lau chùi thanh khiếm Bích Thủy quý giá.
Y còn nhớ rất rõ Đường Mặc yêu một người con gái mà người đó không ai khác chính là trưởng nữ Khuynh gia _ Khuynh Thành.
Chuyện là năm Đường Mặc được mười tuổi lưu lại khắp nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-ngang-tang/1325566/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.