Từ lúc nàng bị Đường Mặc bắt đến đây đã được nữa ngày rồi.
Không khí nơi này hình như không tốt lắm, đặc biệt lạnh.
Nàng quay sang hỏi thuộc hạ của y tên là Duy Nặc.
" Đại bảo chủ nhà các ngươi bộ bị điên sao mà chọn các hầm băng này làm căn cứ?"
Duy Nặc giật mình, giáo dác nhìn xung quanh.
Y thầm nghĩ cũng may đại bảo chủ không có ở đây nếu không là chết chắc.
" Hoàng hậu nương nương đừng có kinh thường đại bảo chủ của bọn ta. Ngài ấy là người mà trong giang hồ ai cũng phải kính phục. "
Khuynh Thành nhìn y.
" Vậy ngươi nói xem huynh ấy đã làm gì mà khiến người khác phải kính phục?"
Ánh mắt của nàng rất rõ ràng.
Chính là kinh thường cái người tên Đường Mặc đó. Đều là giả vờ để moi được một chút thông tin trong miệng tên này.
Duy Nặc nghe nàng hỏi vậy liền trở nên đắc ý.
" Đại bảo chủ cướp giàu giết nghèo đổi lại rất nhiều ngân lượng và lương thực cho anh em trong bang trại. "
Nữ nhân nào đó chống mắt lên xem cái bộ dạng tôn sùng của Duy Nặc đối với Đường Mặc.
" Người ngây thơ như ngươi cũng có thể làm thổ phỉ sao?. Để bổn cung nói cho ngươi biết hành vi đó của tên kia chính là làm việc sai trái."
Duy Nặc mặt đỏ lên vì tức giận.
Đại bảo chủ nếu như ngài không dặn dò là ta đã đánh cái người này rồi.
" Nương nương..... đại bảo chủ của bọn ta còn rất giỏi vỏ, rất đẹp. Biết bao nhiêu nữ nhân muốn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-hau-ngang-tang/1325565/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.