Lâm Huyên lặng lẽ cầm hai gói mì ăn liền để vào trong xe mua sắm, bị Hứa Bác Văn vừa lúc nhìn thấy, vì thế trơ mắt nhìn hai gói mì thịt bò Khang sư phó bị xách để vào chỗ cũ, “Loại mỳ ăn liền này ít rau củ, nếu cậu muốn, mua ít rau trở về nấu.”
“Nói bản thân nấu, rửa nồi, rất phiền phức”
“Nếu cậu muốn ăn, nói với tôi một tiếng, tôi nấu cho cậu.”
“Sao lại không biết xấu hổ thế được”
“Không có gì, cậu cứ coi như là tôi thích nấu ăn đi.”
Lâm Huyên không phản đối, tim đập loạn lên. Trong lòng tư vị giống như có mật không có ngôn ngữ nào có thể biểu đạt được thành lời. Cậu vẫn luôn cô độc, chưa từng nếm qua tư vị tình yêu. Hứa Bác Văn cẩn thận săn sóc không thể nghi ngờ đã làm cho cậu cảm thấy ấm áp một chút. Loại cảm giác ấm áp này thân nhân cũng không thể cho được, bằng hữu thân thiết nhất cũng không cho được, chỉ có người mình thích mới có thể mang đến mà thôi.
Đem một đống đồ dùng nhà bếp về chỗ trọ, phòng bếp nhỏ trống rỗng nhất thời đã có chút hương vị của phòng bếp.
Hứa Bác Văn lái xe đến cửa hàng bán hoa gần nhất mua mấy chậu cây xanh. Một chậu đặt ở bên cạnh TV, một chậu đặt trên bàn trà, một chậu đặt ở trên bàn làm việc của mình, một chậu cho Lâm Huyên.
Lâm Huyên cảm thấy Hứa Bác Văn thể lực phi thường kinh người, cùng vẻ ngoài văn tĩnh của y một chút cũng không phù hợp. Vừa đem mấy chậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-la-tho-hao/87385/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.