Đinh một tiếng, cửa thang máy trước mặt mở ra, đứng bên trong thang máy là một nam thanh niên bộ dáng tuấn tú mặc tây trang giày da. Lâm Huyên cầm di động sửng sốt, nam nhân từ trong thang máy đi ra, thu hồi di động đặt ở bên tai.
Y chìa tay đưa ra vài tờ giấy dán tiện lợi, “Tôi đã giúp cậu xé sáu tờ rồi, ngoại trừ thang máy, không có chỗ khác đi?”
“Ách……cậu tới thật?”
“Đương nhiên là thật, chỗ tôi đang ở cách chỗ làm có chút xa, muốn tìm chỗ nào gần công ty hơn chút” Hứa Bác Văn nói.
Lâm Huyên nói: “Chỗ tôi mặc dù cách công ty không xa, nhưng điều kiện không được tốt lắm, tôi sợ cậu ở không quen.”
“Không sao, tôi chỉ cần có giường ngủ là được”
“………” Lâm Huyên nghĩ, Hứa Bác Văn là một kẻ có tiền, từ nhỏ sống an nhàn sung sướng, yêu cầu thật đúng là thấp.
Nhưng cậu cũng không muốn cùng người mình thích nhưng vĩnh viễn không thể có được ở cùng nhau, huống hồ đối phương đã kết hôn, y dọn tới đây, vợ y cũng sẽ dọn tới. Đến lúc đó, hai vợ chồng bọn họ, cậu một mình, tình cảnh chỉ cần tưởng tượng thôi là đã không dám nhìn thẳng rồi.
“Thật ra, nếu cậu muốn ở chỗ gần công ty, tôi ở tòa nhà trọ kia còn có phòng đôi, cậu có thể cân nhắc cùng vợ cậu thuê một mình một phòng, không nhất thiết phải thuê chung với tôi.”
“Tôi còn chưa kết hôn.”
Lâm Huyên ngẩn người, chiếc nhẫn kia là gì? Người bình thường sẽ đeo nhẫn kim bạc ở ngón áp út?
Hứa Bác Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-gia-la-tho-hao/87384/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.