- “Cô bé gặp đại nạn không chết, đối với người ngư dân đã cứu mình cảm ơn vô cùng, lúc cô có thể bước xuống đất rồi, cô trèo xuống giường, quỳ lạy người ngư dân ấy liền chín cái, dập đầu đến chảy máu. Không ngờ rằng vận rủi vẫn chưa dừng tại đây, vợ của người ngư dân ấy ngầm để ý đến cô bé. Một ngày nọ, nhân lúc người ngư dân không có ở nhà, mụ già ấy lừa cô bé đến một cái trấn nhỏ cách xa ngoài ba mươi dặm, đội lên đầu cô bé một cái mũ cỏ và bán cô bé đi!
Cô bé thông minh lanh lợi, biết là không hay, liền cầu xin mụ già xấu ác rằng muốn theo hầu hạ mụ, làm trâu làm ngựa cho mụ đều được! Vì cô bé biết sau khi bị bán đi rồi, vận mệnh sẽ còn thê thảm hơn cả làm một con a đầu! Nhưng mụ già ấy lòng gang dạ thép, mặc kệ cô bé cầu xin thế nào cũng không chấp nhận!
Người xem xung quanh dần dần đông đúc, mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ, có mấy người muốn mua, nhưng giá cả không như yêu cầu của mụ già. Cô bé tội nghiệp khóc nức nở, đã chết ngất đi mấy lần!
Chính vào lúc này, từ trong đám đông bước ra, một người đàn ông trung niên đầu mặt đầy cáu bẩn, cả một khuôn mặt đầy râu ria trông thật đáng sợ, quần áo trên người không phân không loại, hắn nói muốn mua cô bé! Đang lúc đó, mụ già chỉ vào mũi hắn mắng rằng “Lão nát rượu, ngươi cũng muốn mua? Tiểu ra lấy nước mà soi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chien-thien-nhai/3246120/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.