Hàn Tiểu Tranh chỉ biết vội vã lên đường, lại không thi triển khinh công, cho nên đi một mạch đến lúc trời tối, hai người họ bất quá chỉ đi được ba mươi mấy dặm.
Bấy giờ, Đoạn Như Yên vừa đói vừa mệt, xương cốt như muốn rã rời cả rồi.
Hàn Tiểu Tranh dường như lại chẳng có ý định dừng chân, Hàn Tiểu Tranh vẫn cắm cúi một hướng thẳng tiến, đã cách bỏ Đoạn Như Yên lại một đoạn đường.
Đoạn Như Yên lớn giọng gọi :
- Này!
Hàn Tiểu Tranh quay lại, cước bộ vẫn không ngừng, giữ nguyên thân người như thế vừa đi vừa hỏi :
- Cô nương có chuyện gì chăng?
Đoạn Như Yên nói :
- Vì sao ngươi muốn giết Thần Thủ?
Hàn Tiểu Tranh đáp :
- Ta báo thù cho A Vân
Đoạn Như Yên nói :
- Ta chỉ nói A Vân chết rồi, nhưng ta chưa nói ai giết cô ta, ngươi dựa vào đâu mà cho rằng Thần Thủ là hung thủ?
Hàn Tiểu Tranh ngơ ngơ ngác ngác, không chút lưu ý, cơ hồ bị một hòn đá làm cho vấp té.
Lần này, rốt cuộc Hàn Tiểu Tranh cũng đã dừng chân, thì thầm tự nhủ rằng :
“Không phải hắn thì là ai? Ngoài hắn ra còn ai nữa?”
Hàn Tiểu Tranh đột nhiên nhìn chằm chằm vào Đoạn Như Yên :
- Cô nương, cô nhất định biết ai đã giết A Vân, xin cô nói cho ta biết! Chỉ cần cô nói cho ta biết, cô muốn ta làm gì cũng được!
Đoạn Như Yên hỏi lại :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chien-thien-nhai/3246119/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.