Ta từ khi sinh ra đã bị định đoạt số phận.
Ta mang danh một công chúa, là hiện thân của thánh nữ, là hiện thân của mọi sự bình yên. Tất cả mọi người đều tôn thờ ta. Chính vì vậy, ta bị coi là một viên ngọc dễ vỡ, luôn được bào trì trong nhung lụa gấm vóc sang trọng.
Ta có một ca ca. Ca ca ta là Tập Vương của Thần Quốc đầy oai phong hùng vĩ đứng đầu trong tứ quốc này.
Người ta nói ta có một đôi mắt xanh biếc giống nước biển dưới ánh nắng, long lanh đẹp đẽ đại diện cho thánh nữ cai quản biển cả. Còn ca ca ta là đại diện cho bóng đêm, là kẻ mạnh với một đôi mắt sắc bén khác xa ta hoàn toàn
Người ta kêu ta là Lệ Khiết Minh công chúa.
“Minh nhi, đang nghĩ gì vẩn vơ vậy?”
Giọng ca ca vô cùng trầm khàn ấm áp đầy quyến rũ như vị của loại rượu hoa đào được đúc kết ba trăm năm mà ta mới thử hôm qua.
“Không có gì?”
Ta cười, điệu cười ấm áp như ánh nắng xuân nhạt nhòa đầy dư vị của hạnh phúc. Ca ca đã từng nói, ta có hào quang của thánh nữ, chính vì vậy lúc nào cũng đem ta bảo hộ thật kĩ, mà chính ta thật sự không thích điều đó.
…..
Ca ca hiệu là Dịch Vương Hoàng Đế. Cao cao tại thuợng, lãnh cảm lãnh tình, hào quang phong nhã, đức độ thuợng thư, thanh tao quả dục. Năm nay đã sang hai mươi chính tuổi nhưng hậu cung không bóng giai nhân, trống trải hoang vắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-trieu-lac-hi/3460355/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.