Hơi thở yếu ớt dường như sắp bị rút cạn đi, Lệ Khiết Minh lại bị một lực lượng lớn mạnh kéo lên. “Cô đang làm cái gì hả!!” Tiếng Đông Dịch gầm to bên tai, đè nén qua kẽ răng đầy phẫn nộ tức giận. Cái nữ nhân đáng chết này lại dám cả gan tự sát?
Lệ Khiết Minh mặt mũi đỏ bừng rồi lại trắng xanh, vùng vẫy ra khỏi sự khống chế của hắn, “Buông ra, Buông tôi ra” Tại sao không để cô chết đi, tại sao trong phút chót lại xuất hiện chứ?
Đông Dịch như đọc được suy nghĩ qua ánh mắt cô. Mắt hắn híp lại đầy nguy hiểm, cười lạnh, “Cô muốn chết?”. Bàn tay hắn thon dài đẹp đẽ đầy lực mạnh bóp lấy cái cằm trơn bóng nhỏ nhắn, ép lấy đau đớn, “Cô muốn thoát khỏi tôi?”
Giọng hắn rít qua kẽ răng đè nén tầng áp suất nhỏ trên người, Lệ Khiết Minh ánh mắt đầy hận thù quật cường, “Ở bên cạnh anh, tôi thà chết còn hơn”
Xong, cô thấy ánh mắt Đông Dịch trầm lắng xuống nuốt đi một ngọn lửa to lớn trong lòng, hắn cười thấp một tiếng đầy lạnh lẽo. Sau đó không nói gì đã kéo lấy cô từ trong nước đứng dậy, lôi ra ngoài.
Lệ Khiết Minh bắp tay bị hắn nắm đến phát đau. Đông Dịch dùng lực rất nhiều, hắn như muốn bóp vỡ vụn cơ thể cô ra mới hài lòng.
Lệ Khiết Minh bị quăng đến trên giường êm, Đông Dịch nhanh chóng áp xuống người cô. “Lệ Khiết Minh, ở bên cạnh tôi, đừng ngoan cố, nếu không tôi không biết sẽ làm ra chuyện gì đâu”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-trieu-lac-hi/3460354/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.