Hôm nay tròn 1 năm ngày Hạ Thường Hi mất.
Trịnh Minh Thành phát hiện ra bản thân không biết cô thích hoa gì, nên cuối cùng chọn một bó hoa cúc trắng thật đẹp đến viếng mộ cô. Bởi vì ngày giỗ cô rơi vào ngày đi làm, nên hắn chỉ có thể đến vào lúc sáng sớm.
Hiển nhiên hắn không phải người duy nhất lựa chọn thời điểm này để viếng mộ.
Nhìn thấy bó hoa dạ lan hương màu trắng trên tay Sở Lập Thành, hắn đoán có lẽ đó là loài hoa mà cô yêu thích.
Hai người gặp nhau chỉ gật đầu một cái, sau đó cùng đặt hai bó hoa lên bia mộ.
Mắt hắn nhìn thoáng qua bức ảnh trước bia, tâm trạng phức tạp ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp trong ảnh. Cô không cười, chỉ là khóe môi hơi cong, có chút lãnh đạm, cũng có chút đau thương.
"Thời gian trôi nhanh thật." Hắn vô thức nói.
Sở Lập Thành cũng nhìn bức ảnh, đôi mắt ngập tràn nhung nhớ cùng xót xa.
"Mới đó mà đã tròn 1 năm ngày cô ấy cùng với đứa bé rời bỏ tôi." Anh chậm rãi thở dài.
"Tôi tự hỏi nếu ngày đó tôi kiên quyết không chấp nhận chia tay, kết quả liệu có thể khác đi không?"
"Sẽ không." Anh bình thản trả lời giúp hắn. "Bởi vì nếu anh không chấp nhận, tôi sẽ chen vào giữa hai người."
Trịnh Minh Thành khẽ cười nhạt: "Anh có tư cách sao?"
Sở Lập Thành rút bao thuốc ra châm một điếu. "Cô ấy đã hứa sẽ trở về bên tôi ngay khi kế hoạch hoàn thành, chẳng qua anh phát hiện quá sớm." Anh rút thêm một điếu đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-tieu-thu/1116849/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.