"Tiểu Hi."
"Tiểu Hi. Dậy thôi con."
"Tiểu Hi. Ba trở về rồi, mau thức dậy đi đón ba với mẹ nào."
Giọng nói của Lâm Tử Vân ngọt ngào, êm ái như dòng suối đánh thức Hạ Thường Hi. Cô bé lờ mờ mở mắt, mang theo cơn buồn ngủ dụi mắt ngồi dậy.
"Ba về rồi ạ?"
"Ừm, ba sắp về rồi, con mau chạy xuống đón ba đi." Lâm Tử Vân ôn nhu vuốt mặt con gái, cười hiên từ.
Hạ Thường Hi hai mắt dần sáng rỡ, bỏ qua cơn mê ngủ xốc chăn leo xuống giường chạy ra ngoài.
Cô bé vừa đặt chân xuống cầu thang, cửa phòng khách liền mở ra, Hạ Quân Phàm cầm cặp công vụ bước vào, vốn dĩ vẻ mặt đang mệt mỏi nhưng nhìn thấy bóng dáng nhỏ xíu chạy đến liền trở nên vui vẻ.
"Ba về rồi!" Hạ Thường Hi mừng rỡ nhào vào lòng ông.
Hạ Quân Phàm thuận thế bồng con gái lên.
"Ba về với Tiểu Hi rồi đây." Ông cưng chiều hôn lên cái má phúng phính đáng yêu. "Sao giờ này còn chưa chịu đi ngủ? Con lại không nghe lời mẹ nữa đúng không?"
"Không có mà. Là mẹ gọi Tiểu Hi thức dậy đón ba." Cô bé nằm trong vòng tay ông nũng nịu giải thích.
Hạ Quân Phàm còn muốn chọc ghẹo con gái, lại nghe thấy âm thanh mềm mại quen thuộc: "Phàm, là em cho Tiểu Hi thức đón anh đấy. Cả tuần nay con cứ nói nhớ anh suốt thôi."
Lâm Tử Vân dịu dàng bước đến bên cạnh hai cha con, trước hết là cùng Hạ Quân Phàm hôn nhẹ một cái thật tình cảm, sau đó rúc vào vòng tay rộng lớn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-tieu-thu/1116848/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.