Mấy ngày sau, Tịnh Hương tỉnh dậy thì đã thấy Vu Quân đi làm từ sớm. Ngược lại Bạch Đình lại ở nhà.
“Bạch Đình, sao hôm nay anh không đi cùng Vu Quân?” Tịnh Hương cất tiếng nói. Quan hệ của cô với Vu Quân tốt lên điều đó đồng nghĩa với việc cô cũng trở nên cởi mở hơn đối với những người sống tại Tĩnh Thảo Viên.
“Dạ, cô Dương, nay cậu chủ bảo ở lại chờ xem cô có muốn đi đâu thì đưa cô đi, đổi ngườ khác đưa đi, cậu chủ không yên tâm.”
Tịnh Hương nghe câu này trong lòng lấy làm cảm động. Mà Bạch Đình cũng nói chuyện rất chân thành, so với cuộc trò chuyện không mấy vui vẻ lần trước thì bây giờ rõ ràng đối phương cũng đã chấp nhận cô ở bên cạnh Vu Quân hơn.
“Vậy lát nữa tôi chuẩn bị xong anh đưa tôi đến tập đoàn Mộ Dung nhé!”
“Sao lại tới tập đoàn ạ?”
“Mang cơm đi.” Tịnh Hương đáp nhanh, ngay sau đó nhanh nhẹn đi vào trong bếp để mặc Bạch Đình đứng đó khó hiểu nhìn theo.
Nhớ lại, cái ngày cô nhìn những vết thương chằng chịt trên da thịt Vu Quân, lại nhớ anh không màng nguy hiểm xông vào phía con sói, rồi lần ôm cô trở về từ Pub Lux, Tịnh Hương dù vẫn kiêng dè anh thì lòng cũng nhận ra mấy phần chân tình của Vu Quân. Cô không nhẫn tâm phụ lại, cũng tự thấy lòng mình có chút xốn xang.
“Hứa Điền Khanh, cậu chủ của cô thích ăn nhất món gì?” Không ngần ngại, Tịnh Hương tìm đến Điền Khanh và hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809308/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.