Ngẩn ngơ một hồi, Bạch Đình cũng sực nhớ ra nhiệm vụ quan trọng của mình, tức tốc cùng hai vệ sĩ bám theo. Trong khi đó, Mộ Dung Vu Quân thì đã ra tới trạm xe bus.
“Còn sớm nên chúng ta ăn sáng đã. Xem nào...” Dương Tịnh Hương vừa nói vừa nhìn xung quanh trạm xe xem có nơi nào bán đồ ăn sáng không. Ngay lập tức mắt Dương Tịnh Hương sáng lên.
“Anh chờ chút.” Nói rồi cô vội vã chạy tới xe đồ ăn. Ở đó đang bán sữa đậu nành và khoai lang nướng. Buổi sáng thời tiết se se lạnh, ăn mấy thứ đó cực kỳ thích.
Mộ Dung Vu Quân đứng một mình giữa trạm xe, anh không hề rời mắt khỏi Dương Tịnh Hương bên cạnh xe hàng y như sợ rằng chỉ trong một tích tắc không chú ý thôi, cô sẽ rời mất.
“Này, nhìn người đàn ông kia kìa, đẹp trai quá!”
“Công nhận, lại còn đeo mặt nạ cosplay, y như minh tinh điện ảnh ý.”
Trên ghế chờ trạm xe, hai nữ sinh đại học đang tụm lại xì xèo, chỉ về phía Mộ Dung Vu Quân. Nhưng anh cơ bản không bận tâm, thậm chí còn chẳng biết mọi người đang nói. Thế giới của anh lúc này chỉ có Dương Tịnh Hương mà thôi.
“Đồ ăn sáng của anh đây.” Thoắt một cái, Dương Tịnh Hương đã trở lại, trên tay là túi đồ. Cô lấy ra một chai sữa đậu nóng hổi nói:
“Em mang chai từ nhà đi, thay vì uống chai nhựa nên anh yên tâm đi. Không sao.”
Mộ Dung Vu Quân bỡ ngỡ đón lấy. Cuộc sống bình dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809304/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.