“A!”
“Anh bình tĩnh lại.” Tịnh Hương vội vàng ôm lấy Vu Quân, khẩn trương nói.
Gã thanh niên lúc này mặt trắng như sáp, đau đến mức không kêu được.
Ngay lập tức cô gái ngồi cạnh gã và một thanh niên to con khác cũng phát hiện ra. Cô gái liền hét lên:
“Anh làm cái gì thế hả? Mọi người ơi! Anh ta bắt nạt bạn tôi.” Tiếng cô gái vang lớn khiến cả xe tập trung cả vào.
Vu Quân ngược lại chẳng chút run rẩy, càng không có ý định hạ tay xuống mà trong tích tắc túm luôn lấy cổ áo gã kia nhấc lên.
“Mày cút.” Anh nghiến răng nói rồi chỉ một giây sau gã thanh niên bị anh nhấc ra khỏi chỗ. Cô gái vừa kêu lên cũng im thin thít luôn vì khí thế của Mộ Dung Vu Quân quá đỗi dọa người.
Khó khăn lắm gã mới có thể giãy giụa được thì cả hai đã đi đến cửa xe.
“Vu Quân! Anh bình tĩnh lại đi.” Tịnh Hương sợ quá vội vã chạy tới. Trên xe tất thảy mọi người đều kinh hoàng nhìn về phía Vu Quân nhưng tuyệt nhiên không ai dám lên tiếng bởi anh đang nổi điên không kiêng dè ai cả.
Cánh cửa ô tô mở ra, gió tạt vào mặt người, tiếng ù ù và tiếng còi xe bên ngoài truyền vào. Có vài người sợ quá hét lên khóc ầm, nép vào sau ghế.
"Anh muốn giết người sao? Chúng tôi... sẽ báo cảnh sát!" Cô gái đi cùng gã thanh niên kia lắp bắp nói. Khuôn mặt cô ta trắng sáp như xác chết, cắt không còn giọt máu nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809302/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.