“Đoành! Đoành!” Vu Quân đang chạy đột ngột nghe thấy tiếng súng từ ống cống truyền lại. Anh cả kinh. Bước chân càng thêm vội vã hơn.
Trong đường cống, bóng một con cá sấu lầm lũi tiến từ trong bóng tối đi ra. Dường như nơi đây là chỗ trú ngụ của chúng.
Mặt Tịnh Hương cắt không còn giọt máu, đôi mắt kinh hoàng nhìn về sinh vật đang muốn đoạt mạng mình, cô lùi dần ra. Bàn tay run rẩy cầm lấy khẩu súng, chĩa thẳng về phía con cá sấu. Đạn đã bắn đi nhưng lại không trúng đích, càng chọc cho con cá sấu điên lên.
“Hức.” Con cá sấu tăng tốc, nó nhấc hẳn vùng đầu lên, miệng mở rộng, mùi hôi thối trong khoang miệng bốc lên.
“Tịnh Hương!” Vu Quân chạy tới, kéo mạnh tay đưa cô ngã ra sau, anh đỡ được cô.
“Phập!” Con cá sấu đớp mồi bị trượt trong một tích tắc. Tịnh Hương sợ đến mức tim run lên, á khẩu không nói được gì. Cô bất động trong vòng tay Vu Quân.
“Đoàng.” Tiếng súng vang lên, con cá sấu bị trúng một phát trúng vùng đầu, máu túa ra.
“Điền Khanh!”
Bạch Đình cũng từ đâu thở hồng hộc chạy đến. Điền Khanh chính là người vừa lấy súng bắn con cá sấu tấn công Tịnh Hương.
“Mọi người không sao chứ?” Hứa Điền Khanh lo lắng chạy tới.
“Không sao. Cô cũng nhanh đó.” Bạch Đình nói. Anh liếc mắt nhìn về phía duới triền sông, chỗ bãi sậy. Có thể thấy dưới ánh sáng hắt lên từ mặt sông loang loáng, lũ cá sấu đang no mồi, những kẻ tấn công không một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809272/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.