Qua mấy ngày túc trực tại nhà họ Diệp thì cuối cùng Dương tịnh hương cũng buộc phải trở lại Tĩnh Thảo Viên do sắp xếp của cảnh sát. Lúc cô bước vào phòng, mộ dung vu quân đã ngồi đó từ lúc nào.
“Có kẻ đã không chờ được mà rục rịch hành động rồi.” Mộ dung vu quân lên tiếng nói ngay khi dương tịnh hương vừa đóng cửa lại.
Cô dõi mắt theo anh, phát hiện anh đang ngồi ngay trước bàn trang điểm của cô, rõ ràng là anh đã biết chuyện gì đó. Dương tịnh hương nhíu mày hỏi:
“Có chuyện gì sao?”
“Đúng!”
Dương tịnh hương từ từ tiến lại, Mộ dung vu quân đưa tay lấy lọ nước hoa trên bàn cô đặt vào tay cô.
“Chúng dở trò bằng hương.”
Dương tịnh hương kinh ngạc vô cùng. Đáy mắt cô long lanh không giấu được sự hoang mang:
“Rốt cuộc chúng muốn gì?”
“Muốn gì thì chỉ cần thử thôi.” Mộ dung vu quân rất bình tĩnh nói.
“Thử?” Dương tịnh hương vừa hỏi thì ngay lập tức làn nước hoa bay nhẹ trong không khí bay thẳng vào trong cánh mũi cô. Mộ dung vu quân cầm lọ nước hoa trên tay lần nữa bấm vòi xịt rồi đưa lên mũi ngửi.
“Anh điên rồi. Lỡ như...” Dương tịnh hương giật lấy, trong lòng dâng lê hoang mang. Cô không biết trong lọ nước hoa có gì, nhưng hành động của Mộ dung vu quân trực tiếp để mình trúng độc như thế thật quá liều lĩnh.
“Haha. Em đừng lo quá, anh đã kiểm tra rồi.”
“Kiểm tra rồi? Vậy nó có độc hay không độc?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809195/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.