Thật lâu, cả hai hòa mình trong làn nước, xuân dược từ lâu đã tan hết nhưng xuân tình vẫn ở trong tim nhau, cả hai âu yếm không muốn rời đi.
“Để anh tắm cho em nhé!” Mộ Dung Vu Quân lên tiếng đề nghị.
Dương Tịnh Hương đỏ mặt tía tai, cô cất lời nói với Mộ Dung Vu Quân:
“Em tự làm được.”
“Không, anh muốn làm. Thật sự rất lâu rồi chúng ta không gần gũi nhau như vậy.” Mộ Dung Vu Quân khẽ nói, trong lòng có chút mất mát.
Đúng là chuyện không may đã trải qua một thời gian, nhưng cả hai buộc phải sống dưới lớp vỏ ngụy trang để tìm ra hung thủ thực sự, vậy nên chẳng thể ở gần nhau, bình thường gặp mặt chỉ dám nói qua loa để kẻ khác không nghi ngờ.
“Cốc cốc. Thưa cô Dương, có ngài Mộ Dung Chính tới tìm.”
Đúng lúc này có tiếng nói bên ngoài cất lên. Mộ Dung Vu Quân đang âu yếm ôm Dương Tịnh Hương trong bồn tắm nghe tiếng này thì nhíu mày lại.
“Em cứ tắm, anh ra trước.” Mộ Dung Vu Quân lên tiếng nói.
Dương Tịnh Hương thảng thốt lo lắng. Dù sao bây giờ anh cũng đang mang thân phận Vu Đình.
“Nhưng... nếu họ nhất mực cho rằng anh là Vu Đình?” Dương Tịnh Hương vẫn sợ hãi, đem lo lắng trong lòng nói ra.
“Đừng lo, chuyện này anh có cách giải quyết. Không phải chỉ là một cú điện thoại là xong sao?”
Dương Tịnh Hương an tâm phần nào. Bên ngoài, cô giúp việc dường như không muốn rời đi, cố tình nán lại để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809194/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.