Edit: Ngọc Hân
Thịnh Thế trả lời: “Là một cô bé rất quê mùa.”
Cố Lan San nghiêng đầu trừng mắt liếc nhìn Thịnh Thế, mọi người bên cạnh cười ha ha theo, lại có người hỏi Cố Lan San: “Vậy còn cô Cố? Cảm giác lúc ấy của cô với Boss lớn là gì?”
Cố Lan San suy nghĩ một chút đáp lại: “Ghét.”
Thịnh Thế hung hăng trừng mắt liếc nhân viên hỏi câu hỏi gây sự như vậy, lời nói ra mặc dù đầy đe dọa nhưng lại khiến người ta không cảm giác được bị đe dọa: “Cái người này dứt khoát là xoi mói chia rẽ?”
“Đúng vậy, đúng vậy… hỏi câu gì vậy hả, để tôi hỏi tiếp….” Một nhân viên nữ cầm chai bia uống một mạch, sau đó nhìn Thịnh Thế và Cố Lan San nói: “Boss lớn, cô Cố, hai người thấy lúc nào thì đối phương đẹp mắt nhất?”
Cố Lan San suy nghĩ một lát đáp: “Giống như bây giờ cũng rất đẹp mắt.”
Thịnh Thế lại không thèm nghĩ, trả lời: “Không có.”
Cố Lan San nghiêng đầu nhìn Thịnh Thế, ánh mắt không vui: “Cô ấy đang hỏi chúng ta lúc nào thì đẹp nhất?”
“Anh biết chứ!” Thịnh Thế thoải mái gật đầu.
Cố Lan San cau mày: “Vậy anh nói, không có!”
“Đúng vậy!” Thịnh Thế không chút sợ hãi tiếp tục thừa nhận, sau đó quan sát Cố Lan San từ trên xuống dưới một lần, nói: “Bộ dạng em có khi nào đẹp?”
Phụ nữ đều thích người khác khen mình xinh đẹp, huống chi Thịnh Thế còn là người Cố Lan San yêu, dám nói cô không đẹp. Cố Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241670/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.