Edit: Ngọc Hân
Cố Lan San nói, Nhị Thập, em thích anh.
Đây là lời nói cảm động nhất cả đời này anh từng nghe thấy.
Thịnh Thế cảm giác trái tim mình như muốn nhảy cẫng lên, động tác hôn cô càng tinh tế hơn, cứ như vậy triền miên ấm áp dán lên môi cô cọ sát lẫn nhau.
Trong nháy mắt đó họ cảm thấy thế giới bao la này chỉ còn lại anh và cô.
Cô không nhịn được ôm lấy cổ anh, chủ động đón nhận anh hôn sâu hơn.
Nụ hôn này hôn đến cuối cùng hô hấp của hai người dần trở nên dồn dập, Thịnh Thế không kìm nén được giơ tay lên giữ chặt gáy Cố Lan San, đầu lưỡi nóng bóng của anh vừa định xông vào trong miệng cô, bên cạnh bọn họ liền vang lên tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc.
Nụ hôn của Thịnh Thế và Cố Lan San dừng lại, lúc này hai người mới từ trong nụ hôn triền miên thoát ra ngoài, thấy những nhân viên kia thế mà lại bỏ công việc trong tay vây xung quanh bọn họ.
Khuôn mặt Cố Lan San bỗng chốc đỏ bừng liền nhích vào trong ngực Thịnh Thế, Thịnh Thế thoải mái tự nhiên vòng qua người Cố Lan San, hơi cúi thấp đầu dán cánh môi lên tai cô, sau đó mở miệng nói: “Sở Sở, cuối cùng anh cũng về đến nhà rồi.”
Giọng điệu của anh, là nhẹ nhàng như vậy, nhẹ đến mức những tràng vỗ tay của những người vây bên cạnh họ dường như che mất lời anh nói.
Giọng điệu của anh, là nặng nề như vậy, nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241669/chuong-821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.