Ngay sau đó Cố Lan San cảm thấy dưới nách bị nhét vào một vật lạnhnhư băng, cũng không biết qua bao lâu, vật kia bị người ta lấy ra, sauđó lại có giọng nói truyền đến: “39 độ bảy.”
39 độ bảy, là nói cô sao?
Cô sốt, hay là đã ngã bệnh?
Đang lúc Cố Lan San còn chưa suy nghĩ ra bản thân cô làm sao thì cảmthấy có một cây kim đang châm vào trong da của cô, đau đớn rõ ràngtruyền vào trong lòng cô, cô cảm thấy đau đến tận xương tủy, nhất thờicô không nhịn được mà rơi nước mắt, theo bản năng muốn rút tay lại nhưng nó bị một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng đè xuống, cô cảm thấy cây kim đi vàosâu hơn trong da thịt cô, sau đó một chất lỏng lạnh như băng được bơmvào, tay cô lập tức nắm thành nắm đấm, nhỏ giọng rên rỉ: “Đau......”
”Sở Sở, nhịn một chút.” Bàn tay đang ấn tay cô nhẹ nhàng nâng lên lau nước mắt cho cô, giọng nói nhẹ nhàng dỗ dành cô, sau giọng nói kia trởnên rất không dịu dàng: “Không nghe thấy cô ấy kêu đau sao? Ông khôngthể chích nhẹ hơn một chút sao?”
Người đó vừa la xong thì Cố Lan San cảm thấy cây kim ở trong da thịtcô bị lấy ra, sau đó có người dùng ngón tay đè chặt chỗ cô vừa bị kimđâm.
”Thịnh tiên sinh không cần lo lắng, thân thể của San tiểu thư khôngcó gì đáng ngại, đây là thuốc, đợi lát nữa đút cho cô ấy uống một viên,sau đó cứ cách sáu tiếng lại cho cô ấy uống một viên.”
”Được, hẹn gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240367/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.