Khi đến Đại Điện chính, Mạc Thiên Liêu cảm thấy một luồng áp lực vô hình bao trùm lấy hắn. Đại điện rộng lớn, được trang trí lộng lẫy, nhưng lại mang một vẻ uy nghiêm, trang trọng. Các vị trưởng lão và một số đệ tử cốt cán của Ốc Vân Tông đã tập trung đông đủ.
Mạc Thiên Liêu nhìn thấy một số gương mặt quen thuộc. Không phải vì hắn đã gặp họ, mà vì hắn đã từng điều tra về Ốc Vân Tông trước khi gia nhập. Một trong số đó là Thiên Cơ trưởng lão, người nổi tiếng với khả năng bói toán và tiên tri. Một người khác là Kiếm Tôn trưởng lão, người sở hữu kiếm pháp vô song. Và đặc biệt, hắn nhìn thấy một nam tử trung niên, dáng người cao lớn, ánh mắt sắc bén như chim ưng. Chắc chắn đó là một trong các vị sư huynh của Thanh Đồng chân nhân.
"Thanh Đồng, ngươi đã đến rồi." Một vị trưởng lão tóc bạc phơ khẽ nói. "Đây là đồ đệ mới của ngươi sao?"
"Vâng, đây là Mạc Thiên Liêu, đệ tử thân truyền của ta." Thanh Đồng chân nhân giới thiệu, giọng điệu bình thản.
Mạc Thiên Liêu lập tức tiến lên, cung kính hành lễ. "Đồ nhi Mạc Thiên Liêu, bái kiến chư vị trưởng lão, các vị sư huynh, sư tỷ!"
Các vị trưởng lão khẽ gật đầu, nhưng ánh mắt của họ đều tập trung vào Thanh Đồng chân nhân, như đang muốn dò xét điều gì đó. Vị nam tử trung niên kia khẽ nhướng mày, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào Mạc Thiên Liêu.
"Thanh Đồng, ngươi lại thu nhận đồ đệ?" Vị nam tử trung niên kia nói, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-ton-gia-meo-con-cho-nguoi/4667132/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.