“Chuyển Luân Vương sẽ đến đây ư?” Mẹ tôi kinh ngạc, sau đó đảo mắt nhìn về phía căn chòi xa xa kia.
Tôi gật đầu khẳng định, quẻ hình quái dựa theo phân tích này thì không sai đâu. Mẹ tôi im lặng một chút, vẻ mặt lộ ra chút nhẹ nhõm:
“Ừ, tốt lắm, có lẽ con không bói sai đâu. Lần đầu tiên bói mà có thể phân tích ra như vậy, tài năng hơn mẹ nhiều.”
Tôi cười khổ lắc đầu, nếu vừa nãy không có mẹ dẫn dắt thì sao tôi có thể phân tích được nhiều như vậy? Thấy nói nói vậy, mẹ lắc đầu:
“Không phải, mẹ vốn dĩ không hợp đi đoán mệnh, Dương Siêu nói đúng đó. Mẹ không thể đoán mệnh cho người khác được nên có hành nghề cũng chẳng kiếm được tiền, đây không phải thứ thuộc về mẹ.”
Nghe đến đây, tôi có chút ngạc nhiên, không ngờ là mẹ sẽ nói vậy. Nhưng xem ra mẹ không có ý nói tiếp, tôi cũng không tiện nói thêm gì, chỉ đành cúi mặt nhìn quẻ hình quái trên mặt đất. Có điều tôi tự đánh giá bản thân cao quá, bói ra được 3 ý đã là không dễ dàng gì, giờ lại còn muốn bói ra thêm những thứ khác nữa ư? Tôi quá tham vọng rồi.
Tôi chỉ đành thu mấy đồng xu kia lại, mẹ nói muốn cho tôi, thế thì tôi đành cất đi vậy. Dù sao thì những đồng xu này có lẽ theo mẹ rất lâu rồi, giờ tôi dùng chúng để xem bói khả năng sẽ rất thuận lợi, không giống như dùng những đồng xu bình thường khác…
Tôi hỏi mẹ giờ nên làm thế nào, bà bảo:
“Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957269/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.