Edit by Thiên Bách Nguyệt 
++++++++++✨ 
Trước khi U U bên này náo loạn ồn ào thì vừa vặn Cố Khải Châu đang hỏi han Cố Diệu Diệu một cách gượng gạo. 
Đề tài nói chuyện xoay quanh "Có quen ở đây chưa" "Có muốn gì thì cứ nói" "Nếu nhớ bà ngoại thì có thể về thăm vào kỳ nghỉ." 
Nhưng tất cả tóm lại đều kết thúc ở một câu--- 
Phải chăm sóc em gái thật tốt. 
Không cần dành đồ với em gái. 
Đời trước, Cố Diệu Diệu lúc nào cũng chờ mong ba trở về chống lưng cho cô, sau đó một xô nước lạnh này đã dập tắt chút hy vọng cuối cùng. 
Đời này tâm tình Cố Diệu Diệu rất bình thản, nghiêm túc gật gật đầu, còn nhắc nhở Cố Khải Châu: 
"... U U ở nhà trẻ hình như không được vui lắm, bố cùng dì Úc nên quan tâm em ấy nhiều hơn." 
Cố Khải Châu:......? 
Có chút không giống với phản ứng trong tưởng tưởng hắn. 
Có điều Cố Khải Châu cho là do đứa nhỏ này lớn lên ở nông thôn nên trưởng thành sớm nên không quá để tâm nhiều. 
"Ta biết rồi." Cố Khải Châu xoa đầu cô, "Diệu Diệu hiểu chuyện như vậy, bố rất vui." 
—— chăm sóc tốt U U, chính là cô hiểu chuyện. 
Cố Diệu Diệu hiểu rất rõ ý của ông. 
Đời trước cô không bằng lòng, từng oán hận, cô không rõ vì sao đều là con gái hắn nhưng Cố Khải Châu lại đối xử giữa cô và U U khác nhau như vậy. 
Chờ cô lớn lên rồi, cô mới hiểu được, hóa ra không phải cha mẹ nào cũng thích con của họ. 
Nhưng may thay, giờ cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385039/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.