Edit by Thiên Bách Nguyệt 
----------------? 
"...... Nhóc trốn ai vậy??" 
Sầm Tùy phát hiện Cố Diệu Diệu và U U đều không thấy đâu hết, tìm cả buổi mới tìm được U U ở hành lang tầng hai. 
U U đang ngồi xổm ở chỗ rẽ sợ tới mức đập mông xuống đất. 
Bé nháy nháy mắt rồi trợn tròn lên. 
"Sao anh Sầm Tùy lại tìm được U U?" 
Bé rõ ràng đã trốn kỹ như vậy! 
Sầm Tùy đắc ý làm bộ nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Đồ ngốc, bím tóc của nhóc lộ ra ngoài hết rồi." 
Cô nhóc nghe vậy thì buồn bực vươn móng vuốt nhỏ ấn bím tóc của mình xuống. 
Sầm Tùy cảm thấy bé rất chi là đáng yêu, chọc chọc mặt bé: 
"Sao nhóc có thể ngốc như này thế, đến trốn cũng không trốn được." 
U U hơi nhăn mặt, nghiêm túc nói: "Em không ngốc." 
"Nhưng sự thật là nhóc rất ngốc nha." 
"Anh mới ngốc, bị chị troll cũng không biết, mưu kế----" 
Lúc này Sầm Tùy mới phản ứng lại, khi nãy Cố Diệu Diệu để hắn làm kéo xe rõ ràng là chơi hắn, cậu ta căn bản không tính để hắn lên xe ngồi! 
Càng làm hắn bực mình là U U vậy mà không nhắc hắn! 
"... Anh tức giận rồi!" Sầm Tùy đứng dậy, "Chị nhóc là đồ xấu xa, anh không bao giờ chơi cùng hai người nữa!" 
U U nghe thấy hắn nói xấu chị, ngẩng đầu lên, âm thanh vừa non nớt vừa hung dữ nói: "Không chơi thì không chơi nữa, U U đi tìm người khác chơi!" 
Sầm Tùy lập tức phản bác: "Nhóc ngốc như vậy, ngoại trừ anh thì còn bạn nhỏ nào chịu chơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385038/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.