Mọi người không dám hỏi, nhưng nghĩ đến tin đồn tiểu công chúa vừa mới sinh ra lại mang điều lành.
Thì càng chứng thực thêm suy nghĩ này.
Cố Dập Hàn phất phất tay: “Kéo ma ma này xuống đi, theo lời trẫm nói, lột da lóc thịt, nghiền xương thành tro.”
Xuân Thọ công công vội vàng phân phó người xử lý sạch sẽ.
Mọi người còn chưa bình tĩnh lại, nhưng tiểu công chúa cùng Hoàng Thương rõ ràng là rất trấn tĩnh.
Cố Dập Hàn yêu thương mà vuốt ve đỉnh đầu của nữ nhi.
“Các ngươi đều thấy được, Nặc Nặc của trẫm, chính là phúc tinh mà ông trời phái xuống, vì chắn tai hoạ cho trẫm. Bây giờ Nặc Nặc đã tròn ba tuổi, trẫm quyết định ban cho phong hào.”
Tất cả mọi người ở đây đều ồ lên.
Dựa theo truyền thống của Đại Tề, chỉ khi công chúa cập kê, hoặc chuẩn bị xuất giá, mới có thể được ban thương phong hào.
Bởi vì khi được phong hào, thì đại biểu cho việc nhận được đất phong, mỗi năm còn được tiến cống.
Bây giờ tiểu công chúa mới ba tuổi, liền có được đãi ngộ như vậy.
Sau này chờ bé lớn lên, chẳng phải sẽ trở thành một tiểu phú bà có túi tiền tràn đầy sao?
Cố Dập Hàn sớm đã có ý này, ngay cả phong hào là gì cũng đễu suy nghĩ kỹ càng rồi.
Hắn nhéo tay nhỏ Cố Nặc Nhi dò hỏi: “Ánh sáng rực rỡ, chiếu rọi vạn vật. Ngày sau, Nặc Nặc là công chúa Dao Quang của phụ hoàng được không?”
Dao Quang, ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-tieu-kieu-cua-baba-bao-quan/3454796/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.