Không còn cách nào khác, bà ta cầm lấy cánh tay trắng mềm của tiểu công chúa, muốn dùng sức kéo bé xuống.
Nhưng lại không nghĩ rằng, sức lực của tiểu công chúa còn lớn hơn bà ta!
Nhóc con mới ba tuổi, tại sao có sức mạnh lớn như vậy?
Liền thấy Uyển Âm nhanh chóng đi đến gần ma ma.
Bà ta liền lựa chọn cá chết lưới rách!
Một bàn tay nắm khuôn mặt nhỏ của Cố Nặc Nhi, bàn tay còn lại móc ra bột phấn từ trong túi thơm!
Mọi người đều kêu lên kinh hãi.
Sắc mặt của Cố Dập Hàn trong nháy mắt trở nên xanh mét.
“Điêu nô muốn làm cái gì? Mau thả công chúa ra!”
Ma ma cầm bột phấn cười lạnh: “Ngươi thân là Hoàng Thượng, lại tàn bạo máu lạnh, hôm nay ta vốn định lấy tính mạng của ngươi! Nhưng không nghĩ tới lại bị một đứa trẻ ba tuổi khám phá ra huyền cơ. Nếu ngươi còn muốn giữ lại mạng sống cho con nhóc này, đừng để cho bất kì ai đến đây!
Nếu không, độc dược này của ta là kiến cho tắt nghẽn đường thở, trong khoảng khắc là có thể lấy đi tính mạng của công chúa!”
Cố Dập Hàn cắn răng, sắc mặt âm trầm: “Cho ngươi biết nếu công chúa có một chút tổn thương thì trầm không chỉ muốn đem ngươi đi lột da lóc thịt. Mà còn nghiền xương ngươi thành tro? Nếu ngươi có gan, mau buông công chúa ra, muốn điều kiện gì thì ngươi nói cùng trẫm!”
Tim của Kiều quý phi muốn nhảy ra ngoài.
Tiểu Nặc Nhi bị ma ma kiềm chế ở trong tay, nhưng bé một chút cũng không sợ hãi.
Chỉ có phồng cái miệng nhỏ lên, giống như chú cá vàng phun ra nước miếng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]