Nếu bé con lấy được một đồ vật thích nhất thì Cố Dập Hàn liền thưởng cho người tặng đồ vật này.
Đôi mắt mượt mà của Cố Nặc Nhi đảo qua văn phòng tứ bảo (giấy, mực, bút và nghiên mực),sách cổ thư tịch, một đống bạc, đồ trang sức, bức tranh…
Hơn nữa ngày cũng không phản ứng.
Người phía dưới nhìn mà nôn nóng.
Rốt cuộc thì tiểu công chúa thích cái nào? Sao còn chưa chọn được?
Cố Dập Hàn đặt Cố Nặc Nhi ở trên bàn, tầm mắt của mọi người ở đây đều dừng lại trên người bé con này.
Cố Nặc Nhi bò đến sách vở trước mặt, tay nhỏ đẩy đẩy hai cái, giống như không có hứng thú tí nào.
Bé xoắn mông nhỏ, lại chạm vào đồ trang sức, vẫn là không cầm lấy.
Cuối cùng Cố Nặc Nhi dường như cảm giác có một tia khí đen mới loé ngang qua.
Bé con vội vàng ngẩng đầu, đi tìm ngọn nguồn của tia khí đen này.
Bé chớp đôi mắt to, trong suốt mà đảo qua tất cả mọi người.
Bỗng nhiên tầm mắt tạm dừng ở một nơi, một ma ma cúi đầu đứng ở một góc khuất.
Trên eo của bà ta có một tầng khí đen nhàn nhạt lượn lờ.
Hiển nhiên người khác không nhìn thấy được.
Trong miệng Cố Nặc Nhi nói thầm: “Đánh người xấu.”
Hai tay nhỏ của bé ôm góc bàn, trượt theo khăn trải bàn.
Tiểu gia hoả như một cái bánh bao sữa lập tức ngã thành hình chữ X trên thảm mầm mụp.
Trong lòng người bên cạnh căng thẳng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-tieu-kieu-cua-baba-bao-quan/3454794/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.