Triều phục minh hoàng hắn còn chưa kịp đổi, vội vàng chạy đến tham gia tiệc sinh nhật của nữ nhi.
Thấy Cố Nặc Nhi nước mắt rưng rưng, lập tức đau lòng hỏi: “Làm sao vậy, ai bắt nạt con? Nói cho phụ hoàng nghe, phụ hoàng chém đầu toàn tộc hắn.”
Ngón tay ngắn nhỏ của Cố Nặc Nhi chỉ vào hổ trắng con trong lòng ngực.
“Nặc Nặc muốn mèo con.”
Kiều quý phi vội đi lên, mềm giọng giải thích: “Bệ hạ, Nặc Nặc nhất định muốn con hổ con này, nhưng thần thiếp lo lắng. Sau này hổ trắng lớn lên, sẽ làm bị thương con thì sao? Quá nguy hiểm, cho nên thiếp không cho phép, Nặc Nặc liền khóc.”
Đối với những chuyện liên quan đến tiểu công chúa, thì Cố Dập Hàn đều lấy sự an nguy của bé con làm tiền đề.
Kiều quý phi luôn cho rằng, nếu Cố Dập Hàn nghe được lời nàng nói như thế nhất định sẽ đúng về phía nàng.
Nhưng lại không nghĩ rằng, Cố Dập Hàn cúi đầu nhìn thấy nước mắt lưng tròng của tiểu gia hoả trước mắt.
Cố Dập Hàn liếc nhìn Kiều quý phi một cái: “Nếu Nặc Nặc thích, nàng cứ cho con bé nuôi trước đi. Đây chỉ là một con hổ trắng mới sinh không lâu, đúng lúc có thể dạy dỗ, nếu quen thuộc từ nhỏ sẽ không cắn người. Khi trẫm còn nhỏ, còn chăm nuôi một con sư tử Tây Vực.”
Dứt lời, hắn nâng lòng bàn tay lên nhẹ nhàng lau khô nước mắt của Cố Nặc Nhi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]