Nhóm dịch: Bánh Bao
“Bé con, em lại nhìn tôi không chớp mắt rồi.”
Nghe được giọng nói của tên yêu nghiệt, Tảo Tảo lập tức tỉnh táo lại, thầm mắng mình tại sao lại bị sắc đẹp mê hoặc.
Mặt hàng này ngoại trừ có một khuôn mặt đẹp ra, thì không có gì khác.
“Ai nhìn anh, tôi đang chờ anh tự nói tiền cược, không phải anh đồng ý với tôi một điều kiện sao? Cũng không thể giết người phóng hỏa đi.”
Thấy cô bé không thừa nhận nhìn mình, Khương Thừa Nghiệp cũng không thèm để ý.
“Đúng vậy, chỉ cần không phải giết người phóng hỏa, thì dù em có đưa ra điều kiện gì tôi đều đồng ý với em.”
“Thật sao?”
“Thật!”
Nghe được đáp án khẳng định như vậy, Tảo Tảo đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này.
Vì vậy, cô chìa bàn tay nhỏ bé ra: “Vậy anh cho tôi ít tiền đi, bây giờ tôi đang rất thiếu tiền.”
Tuy rằng tìm được trang sức vàng ở xưởng thủy tinh, bà Đường cũng xử lý trang sức vàng, một phần cho Tần Quế Chi đi khám bệnh cho con trai, một phần trả học phí của Đường Hưng Quốc.
Mặc dù vẫn còn một ít, nhưng Tảo Tảo biết rằng số tiền đó không đủ.
Thôn Đồng Sơn thật sự quá nghèo.
“Đúng rồi, còn có lương thực.”
Nghe được cô bé đòi tiền và lương thực, Khương Thừa Nghiệp bỗng nhiên cảm thấy nội tâm có chút nóng nảy.
Công dụng của anh chỉ dừng ở mức có tiền và lương thực thôi sao? “Sao, anh không có hả? Không phải anh nói điều kiện của tôi anh đều có thể đồng ý à? Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601153/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.