Nhóm dịch: Bánh Bao
Mà những người khác của nhà họ Đường khi nhìn thấy nhiều lương thực và tiền như vậy, ngoại trừ kích động ra còn có chút sợ hãi.
“Tảo Tảo, đây là các cược của cháu… với Khương tiên sinh sao?”
Đường An nhìn lương thực chất đầy đất, cảm thấy cứ thế nhận lấy lương thực của người ta thoạt nhìn có chút không chính cống.
“Bác ơi, chúng cháu cá cược rõ ràng thua phải trả giá.”
“Cháu thua thì làm đồ đệ của anh ta, anh ta thua thì sẽ cho cháu tiền vào lương thực.”
Giải thích rõ ràng mọi chuyện, tất cả mọi người đều hiểu được.
Bao gồm cả bà Đường ngồi ở đầu trên.
Lúc này, quản gia đứng ở cửa thấy mọi người đã bàn bạc xong mọi chuyện, cuối cùng ông ta cũng lên tiếng.
“Đây là những thứ mà cậu chủ nhà tôi đưa tới, đã thua thì phải chịu, đây là việc chúng tôi nên làm.”
Lão quản gia rất lễ phép, hơn nữa rất chừng mực, cũng không nói đến chuyện gì khác.
Sau khi gửi tiền và lương thực, ông ta nhanh chóng rời đi.
Thấy người đi rồi, Đường Hưng Nghiệp và Đường Hưng Lợi đi tới trước mặt lương thực, ngồi xổm xuống mở túi ra, cả hai bỗng nhiên giật mình.
“Cha, mẹ, bà nội, tất cả đều là gạo đó!”
Năm tám năm, đừng nói là gạo, ngay cả mì gạo có thể ăn no đã là chuyện rất xa xỉ rồi.
Nhưng bây giờ, trước mắt có ít nhất năm túi gạo cỡ năm mươi cân, trong túi tất cả đều đựng gạo.
Thế này sao không khiến người ta kích động cơ chứ? “Thật sao, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601154/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.