Nhóm dịch: Bánh Bao
Tảo Tảo thấy dáng vẻ ngứa đòn của đối phương, nhịn không được liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Thôi, coi như thiếu tên yêu nghiệt này một món nợ đi.
Dù sao cũng là người của đối phương giải quyết quái thú, bằng không mấy người bọn họ có thể còn chưa đủ nhét kẽ răng của con quái thú đó.
Ý thức được mình nhỏ bé, Tảo Tảo có chút uể oải đi theo Đường An vào trong hang động
Mà Khương Thừa Nghiệp cũng bảo quản gia ở lại tại chỗ chờ người đàn ông có râu kia.
Hang động hơi sâu, cũng may không lạnh.
Đường An vừa đi, vừa gọi.
Còn không nói, hiệu quả truyền âm trong hang động rất tốt.
Chỉ vài phút đã nghe thấy tiếng trả lời từ trong hang động.
“Ôi, thật sự là con trai rồi.”
Nghe được tiếng con trai mình đáp lại, Thôi Tú Vinh kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Nước mắt chị ấy nhanh chóng giăng kín hốc mắt.
“May quá, bọn nhỏ không gặp nguy hiểm gì, sắp dọa chết tôi rồi.”
Nghe được vợ cảm khái, trong lòng Đường An cũng không có tư vị.
Bởi vì biết được có người cứu viện, mọi người vẫn trốn trong sơn động đều ầm ầm đi ra ngoài sơn động.
Đường Hưng Nghiệp phấn khích nhìn chú hai và chú ba mình.
“Chú hai, chú ba, có người đến đón chúng ta.”
“Đúng vậy, chú còn tưởng rằng chúng ta phải ở lại đây hồi lâu.”
Chú hai và chú ba không khỏi cảm khái.
Khoảng mười phút sau, hai nhóm cuối cùng cũng gặp nhau.
Thôi Tú Vinh tiến lên nhìn thằng hai với thằng ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601152/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.