Lần đầu tiên vừa mở mắt ra, bé thấy nơi này rất lạ không kiềm được mà khóc. Vị bà bà kia ẩm bé ra ngoài, bé càng sợ hãi hơn nữa. Nhưng khi nhìn thấy một người lạ thì cảm giác thân quen khó tả được, bé được người đó ẩm nên cũng ngưng khóc rồi nở nụ cười tươi rói.
Đôi mắt cứ nhìn người đó một lúc lâu rồi ngủ, cũng vì vậy mà không hề biết mẫu phi của bé vừa sanh bé ra đã rơi vào giấc ngủ sâu. Khi còn trong bụng của mẫu phi, bé có thể cảm nhận được ở bên ngoài nhưng chỉ có thể đánh vào bụng người. Bé muốn ra ngoài nhìn ngắm thế gian, nghe mẫu phi kể chuyện nhân gian cùng với các ca ca vui chơi khắp nơi,....
Bé còn muốn làm nhiều thứ nữa, mỗi lần trong bụng mẫu phi là được nghe người kể chuyện đầy màu sắc. Bé muốn nhìn thấy mẫu phi của mình, muốn hôn lên má người cùng người đi khắp nơi nói chuyện, muốn được ăn thật nhiều món ngon....
Nhưng vừa ra đời không lâu, bé lại ngủ quên trong lòng của người có gì đó trên mặt làm nhột nên tỉnh lại. Bé cảm thấy nhột nhưng người đang ẩm bé lại cứ cạ cạ, bé ẩm ức mà khóc lớn. Người nào đó lại đi vào, bé không để ý mà cứ khóc.
Khi tiếng trống vang lên, thu hút sự chú ý của bé. Trong mắt bé, nó rất mới lạ nên bé đã cười rất tươi. Khi nhìn lại thì bé thấy trong đôi mắt của hai người họ là một sự dịu dàng, bé thắc mắc liệu người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-cua-nhoc-con/2755858/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.