Trong lòng Phó Nhàn kinh hãi nhưng không để lộ ra ngoài, dõi theo Lục Cửu đưa cô gái đi.
Chẳng biết trợ lý mặt sẹo chằng chịt kia cúi xuống nói gì mà cô gái ngồi trên xe lăn quay đầu nhìn thoáng qua rồi mỉm cười.
Ánh nắng rọi vào gương mặt thanh tú của đối phương, lộ ra vẻ trầm tĩnh hơn như sợ bị quấy rầy.
Lúc này Phó Nhàn mới cảm thấy tiếc rẻ.
Người đẹp như vậy mà đôi chân kia......
Lục Cửu đưa Thẩm Kiều đến chỗ vắng người.
Nhân viên phục vụ đang nướng đồ ăn, mấy người khác sợ bị ám mùi sẽ mất đi vẻ ưu nhã nên không dám ăn, cũng không muốn tới gần.
Nhân viên phục vụ đang định dẹp quầy thì một cô gái mặc đầm trắng ngồi trên xe lăn tiến tới trước mặt họ, ngẩng đầu rụt rè hỏi, "Cho tôi một phần được không?"
Nhân viên phục vụ cúi đầu nhìn, hồi lâu sau vẫn chưa định thần lại.
Thẩm Kiều thấy hắn không phản ứng thì do dự quay đầu hỏi Lục Cửu sau lưng, "Chẳng phải anh nói món này miễn phí à?"
Lúc này nhân viên phục vụ mới bừng tỉnh khỏi mộng, vành tai đỏ bừng, lắp bắp hỏi, "Miễn...... Miễn phí đấy ạ, cô muốn nướng gì?"
Thẩm Kiều chỉ vào xiên thịt mình nhắm ngay từ đầu, "Cái này được không? Tôi muốn hai xiên."
Nhân viên phục vụ nướng xiên thịt khác tươi hơn cho cậu, thấy đôi mắt mỹ nhân sáng lên thì kìm lòng không đặng hỏi, "Chỉ ăn thịt xiên thôi à, cô muốn ăn gì nữa không? Thịt bò cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-kieu-diem-cua-dai-lao-hao-mon/3743974/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.