“Sao hôm nay em lại đột nhiên có hứng xuống bếp vậy hửm?”
Vạn Luân Thành vừa húp canh nóng vừa thắc mắc nhìn cô.
Anh khó hiểu cũng phải, dẫu sao cả nửa tháng nay Doãn Doanh ở nhà như bé sâu lười vậy, việc nấu nướng đều giao tới tay anh, đột nhiên hôm nay lại ngẫu hứng xuống bếp trổ tài, khiến Vạn Luân Thành có chút bất ngờ.
Cũng đã lâu rồi không ăn thức ăn Doãn Doanh nấu, mùi vị không khác xưa là bao, còn có phần lên tay hơn một chút, khiến Vạn Luân Thành không khỏi cảm thấy hứng thú.
Doãn Doanh nghe hỏi thì chỉ nhún vai nói không tỏ rõ biểu tình, cũng không muốn nói là vì cái bánh bao sáng nay Vạn Luân Thành mua khiến cho cô cảm thấy vui vẻ trong lòng.
Cô chỉ đáp bừa: “Tại vì những món anh nấu tôi ăn đã ngán rồi chứ sao?”
Cô cố ý tỏ ra chán ghét, ánh mắt lại lượn lượn nhìn xem biểu hiện của Vạn Luân Thành. Còn hy vọng anh ta sẽ buồn bã hay tức giận gì đó, Doãn Doanh sẽ được một phen trêu chọc cho thỏa thích.
“Vậy ư?”
Nào ngờ, Vạn Luân Thành vậy mà lại không phản ứng gì lớn, ngược lại anh còn hơi cười, không ra vẻ bực tức khi Doãn Doanh nói cô đã chán ngấy những món cơm mỗi ngày anh đều dùng cả tâm huyết mà nấu.
Biểu hiện ngoài dự đoán này của anh khiến Doãn Doanh cảm thấy mất hứng, cô lườm nguýt chê bai anh:
“Thật nhàm chán!”
Thấy Doãn Doanh chán chường lấy đũa châm châm vào bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479623/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.