Sau khi chào tạm biệt mọi người, Chung Sở Hòa liền đưa Doãn Doanh về nhà. Lúc ra khỏi cửa phòng bao, tiếng nhạc xập xình ở bên trong cuối cùng cũng tan biến đi mất.
Để ra được sảnh chính phải đi qua một đoạn hành lang dài ngoằng mới tới. Tại nơi vắng người thế này, đột nhiên Chung Sở Hòa lại nghiêng mặt hôn lên gò má Doãn Doanh một cái.
Tiếng “chóc” rõ kêu làm Doãn Doanh hoảng hốt đưa tay ôm mặt, cô tròn mắt nhìn y ngỡ ngàng, lúc này mới thấy Chung Sở Hòa giống như mấy thiếu niên mới lớn, cười rạng rỡ ngắm cô.
“Không có gì hết, chỉ là tự nhiên muốn hôn em mà thôi.”
Doãn Doanh bỗng dưng cảm thấy trái tim mình thổn thức đập mạnh, dường như sau bao nhiêu lâu không yêu đương cuồng nhiệt, đối diện với người bạn trai trước giờ vẫn luôn trân trọng nhau như ngày đầu thế này, lúc đột ngột thân mật lại khiến cô có những cảm xúc kỳ lạ không tên.
Thấy gương mặt cô hây hây ửng hồng, Chung Sở Hòa càng không nhịn được bật cười vui vẻ.
Đúng lúc đó, giữa không gian yên ắng không một tiếng động nào, tiếng giày cao gót nện lên sàn gạch vang lên từng tiếng thâm thúy thu hút sự chú ý của hai người.
Doãn Doanh nâng mắt nhìn, phát hiện có một cô gái từ sảnh chính đang bước vào, cánh cửa tách biệt với thế giới bên ngoài và nơi này dần khép lại, người phụ nữ với dáng người đẫy đà gợi cảm kia diện một bộ váy xẻ tà cắt sâu từng bước từng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479575/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.