Thật lòng mà nói trong lòng Doãn Doanh không hề thoải mái giống như nụ cười của cô hiện tại chút nào. Tuy miệng cười nhưng thâm tâm cô cứ thấp thỏm không yên.
Trực giác luôn mách bảo có điều gì đó không ổn, thế nên Doãn Doanh đã dự tính trước lần này cô đến gặp bạn bè của Chung Sở Hòa sẽ lành ít dữ nhiều.
Tuy nhiên đến nơi lại không có gì xảy ra cả, bạn bè của Chung Sở Hòa chỉ toàn là nam, mặc dù là đến quán bar thật nhưng thuê phòng không có phụ nữ, chỉ có đám anh em cùng nhau tụ họp uống rượu, hát karaoke vui vẻ mà thôi.
Vừa mở cửa phòng bao thì liền nghe thấy một mùi hương rượu vang nồng nặc xộc vào mũi, kèm với đó là khói thuốc lá rất khó ngửi, Doãn Doanh khẽ nhíu mày khó chịu, đợt trước uống say đến quên mất lối về, bây giờ đến quán bar càng làm cô cảm thấy bài xích hơn.
Cũng may mắn là có Vạn Luân Thành khi ấy đưa cô về nhà, ngộ nhỡ là người khác… vạn nhất xảy ra chuyện không may thì…
Doãn Doanh nghĩ tới đây liền không nhịn được rùng mình, cô không dám suy diễn thêm nữa.
Song cô lại tự hỏi, sao bản thân lại cảm thấy thật may mắn vì hôm đó người đưa cô về là Vạn Luân Thành vậy chứ? Chẳng phải cô ghét anh ta sao, hận anh ta đủ đường, lại sợ anh ta như ma quỷ…
Sao có thể đột nhiên nảy sinh cảm giác tin tưởng dựa dẫm người đàn ông đó đến như vậy được!
Mải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479574/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.