Thời điểm Vạn Luân Thành nói ra câu kia, cả người Doãn Doanh đều rơi vào trạng thái khó có thể miêu tả. Cô sững người một hồi không thể cử động, mãi cho đến khi Vạn Luân Thành nắm tay kéo cô ra ngoài.
“Giữ tốt biểu hiện của em, đừng để cho Sở Hòa phát hiện.”
Lời này đến bên tai thực sự có khả năng uy hiếp cực lớn.
“…” Doãn Doanh im lặng không đáp lại lời anh, sau đó cùng với Vạn Luân Thành ra bên ngoài dùng cơm.
Hôm nay Chung Sở Hòa thực sự đã nấu món cá hấp mà Doãn Doanh thích, lúc y ân cần gắp cá cho cô, không hiểu sao Doãn Doanh lại cảm thấy có một loại áp lực vô hình nào đó đang đè nặng lên vai mình.
Quả nhiên lúc ngẩng đầu, bắt gặp trước nhất vẫn là ánh nhìn lạnh băng đầy sự uy hiếp của Vạn gia. Doãn Doanh chột dạ cụp mi, cô trộm nuốt một ngụm nước bọt lo sợ, cả người cứng đờ vì căng thẳng.
Vạn Luân Thành dường như đã bốc trúng tâm bệnh của cô.
Vốn dĩ việc Chung Sở Hòa không mang nhẫn luôn là cái gai khó bỏ trong lòng Doãn Doanh, cô cứ luôn cảm thấy có điều gì đó bất ổn đang hiện hữu, thế nhưng mỗi lúc nhìn thấy bạn trai ôn nhu cười nói với mình, cô lại sợ bản thân nhỏ nhen hiểu lầm anh ấy, nên không dám mở miệng hỏi han, phanh phui mọi chuyện.
Vả lại trên tay cô trước đó cũng không mang nhẫn, đôi bên giống nhau, cô truy cứu anh ấy chẳng khác nào cô đang tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hong-gai-trong-tam-ngam-ai-tinh/3479573/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.