[Doanh trại quân đội Bắc Volgograd]
Pershing: -Nó khang trang hơn tôi nghĩ đấy...
Katyusha: -Anh nghĩ nó như thế nào? Chả phải doanh trại bên anh cũng kiểu kiểu này mà?
Pershing: -Có thể nói rằng báo đài bên tôi miêu tả Hồng Quân không sát thực tế lắm...
Katyusha: -Họ tả quân y như tôi thế nào?
Pershing: -Báo đài bảo mấy người như cô thì ăn mặc rách nát, nhân cách thối tha, kiến thức nông cạn, dụng cụ cũng không rồi mặt mũi xấu mù cả mắt ra... Nhưng mà tôi thấy cô ngược lại mà... Đã xinh mà còn tốt tính nữa, chưa kể đam mê học hỏi ngành Y và kiến thức sâu rộng nữa. Tôi cũng khá bất ngờ khi mới gặp cô đó
Katyusha: -Anh dẻo mồm quá đấy...
Katyusha ngại ngùng che mặt đi vì đây là lần đầu ai đó ngoài gia đình cô khen cô mà không chút ngại ngùng nào, nói thẳng ra mà vẫn giữ cái mặt tỉnh bơ như Pershing
Pershing: -Còn bên cô thì sao? Có phải họ miêu tả chúng tôi như những người chiến binh bất khả chiến bại không? Những binh sĩ với công nghệ tân tiến vượt xa trí tưởng tượng?
Katyusha: -Khác gì bọn anh đâu... Chúng tôi có quan niệm rằng lính Mỹ bọn anh toàn mấy ông thiểu năng trí tuệ được đưa vào hàng ngũ để đạt đủ chỉ tiêu quân số thôi! Toàn mấy ông cầm súng còn chưa xong nói gì ra mặt trận! Mặt mũi thì như quái nhân! Chỉ cần một loạt pháo là chạy liền!... Nhưng mà... Tôi thấy anh lại khác... Lần đầu tôi chạm mặt lính Mỹ bằng da bằng thịt...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hoa-giua-khoi-lua/3576140/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.