...
[Phòng ngủ của Katyusha]
Pershing nằm trên nền đất được lót một lớp đệm mỏng còn Katyusha thì nằm trên giường cùng chăn ấm đệm êm
Katyusha: -Tôi hỏi lại lần cuối nhé... Ở dưới đó có thoải mái không vậy? Anh có thể lên đây mà, giường tôi cũng đâu có bé...
Pershing: -Sướng hơn ngủ lều dã chiến rồi, tôi ổn thật mà...
Katyusha: -Anh cứ bắt ép mình sống khổ vậy? Anh có thể tận hưởng cuộc sống mà? Sao cứ phải tự làm khó mình vậy?
Từ nhỏ, Pershing đã chọn đi theo con đường gian khổ để rèn luyện và chứng tỏ bản thân. Anh biết rằng mình đã kém hơn anh trai từ những bước chạy đầu tiên, vậy nên anh không bao giờ để mất cảnh giác, để bản thân yếu mềm trước sự hưởng thụ rồi dẫn đến ngu ngơ, yếu đuối. Nhưng suốt cả cuộc đời, anh có rèn luyện đến đâu, có ép bản thân mình phá bỏ giới hạn bao lần đi chăng nữa, anh cũng phải núp bóng anh trai, cũng phải chịu căng đắng của sự thất bại. Anh đã khổ cực bao năm rồi, từ bỏ luôn cuộc sống xa hoa đầy đủ, nhưng rồi cuối cùng không đạt được gì ngoài thất bại. Anh băn khoăn rằng khổ luyện bản thân như này đang giúp anh được cái gì ngoài mang lại khó khăn, gian khổ? Mọi người hay nói, "Không có khó khăn thì sẽ không thành công", nhưng, anh đã trải qua bao gian khổ, vậy anh đã đạt được những gì? Anh luôn muốn một lần được trải nghiệm cảm giác hưởng thụ, nhưng nỗi sợ vẫn còn đó, anh luôn sợ đánh mất chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hoa-giua-khoi-lua/3576139/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.