Diệp U cảm thấy mình không thể b iến thái như vậy, nhanh chóng thu hồi ánh mắt, nhìn mây trắng trên trời.
Bà cụ Vạn ngồi cách họ phía trước không xa, bà nghiêng đầu, nhìn họ một lúc rồi hỏi: “Hai người quen nhau à?”
Không ai nghĩ rằng bà cụ Vạn sẽ đánh đòn phủ đầu, Lục Tẫn giật mình, cụp mắt nhất thời không lên tiếng, dường như suy nghĩ nên trả lời như thế nào, Diệp U cũng hơi xấu hổ, vẫn giả vờ ngắm mây trên trời.
Phản ứng của cả hai khiến bà cụ Vạn bật cười: “Vấn đề này khó vậy à?”
Diệp U ho khan, cảm thấy mình nên gánh vác mọi thứ, cười với bà cụ Vạn: “Dạ quen nhau trong sơn trang.”
Ánh mắt Lục Tẫn chuyển động, ngẩng đầu nhìn cô.
Diệp U nói tiếp: “Mọi người đều là người trẻ tuổi, tự nhiên quen ạ.”
Hai mắt Lục Tẫn ảm đạm một chút, cúi đầu nhìn nước suối nóng chảy chầm chậm, có chút xuất thần.
Bà cụ Vạn căn bản không tin lý do thoái thác của Diệp U, cười nói: “Từ nhỏ đến lớn Lục Tẫn không có nhiều bạn lắm, càng không có bạn nữ. Trong sơn trang, Tiểu Hỉ canh giữ nghiêm ngặt giữa nam và nữ, làm sao cậu ấy có thể kết bạn với cô dễ dàng như vậy?”
Nói xong, bà nhìn Diệp U và Lục Tẫn đang ngâm chân trong suối nước nóng: “Thậm chí sẵn sàng ngâm chân với cô.”
Diệp U: “……”
Vậy thì bọn họ không chỉ ngâm chân cùng nhau.
Cô lại ho khan hai tiếng theo chiến thuật, chuyển từ phòng thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doa-hoa-cao-lanh/3258726/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.