Ánh chiều tà dần nhạt đi!
Từ cửa kính xe nhìn ra, chỉ có thể nhìn thấy ánh nắng chiều còn sót lại.
Sở Thiên tựa vào ghế xe, thở ra một hơi thật mạnh, mang theo vài phần thoải mái, nói:
- Đã giải quyết xong bọn Rắn đuôi chuông rồi, xem ra chúng ta nên đánh thẳng vào sào huyệt của tổ chức Đột Đột rồi, mong là có thể xử lý sạch Nặc Đính, cũng coi như là một câu trả lời thỏa đáng cho các lão đại ở Trung Nam Hải!
Phong Vô Tình bỗng nhiên mở miệng nói:
- Nặc Đính, tao tới đây.
Lý Thần Châu nhìn Phong Vô Tình với vẻ kì dị, nhưng vẫn không hỏi rõ nguyên nhân mà lại nói với Sở Thiên:
- Thiếu soái, cần bao nhiêu người? Chuẩn bị sắp đặt thế nào? Khi nào sẽ liên lạc với tổ chức chống khủng bố quốc tế đến bao vây tổ chức Đột Đột?
Sở Thiên cười khẽ, thản nhiên nói:
- Không cần một người nào của Thiên Triều cả, có anh em Soái Quân đủ để tiêu diệt bọn Nặc Đính.
Lý Thần Châu chấn kinh, không chịu được liền hỏi:
- Thiếu soái, lẽ nào cậu định mang anh em Soái quân trực tiếp xông vào căn cứ Đột Đột sao? Nhưng đó là mấy nghìn tên phần tử khủng bố đó. Hơn nữa lại là ở bên ngoài, so với "Căn cứ tổ chức" vô cùng rắc rối.
Sở Thiên hiểu được suy nghĩ của anh ta, nếu như bản thân trực tiếp chống chọi với Đột Đột, không khác gì tự tìm đến cái chết, vì thế liền cười nói:
- Đội trưởng Lý nghĩ nhiều rồi, Sở Thiên sẽ không kích động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540848/chuong-388.html