Loại thủ đoạn đe dọa này có thể có tác dụng với một số người, nhưng với những người có tố chất tâm lý tốt thì không có hiệu quả, không thể nghi ngờ, Thái Duyệt chính là loại người có tố chất tâm lý tốt, sau khi lão nghe được một tràng những lời đe dọa của Mộ Văn, Thái Duyệt giả bộ hồ đồ nói:
- Tôi không hiểu cô muốn nói đến cổ vật cái gì? Tôi tuy là người nghiên cứu đồ cổ, nhưng chỉ giới hạn ở phương diện học thuật, những chuyện phạm pháp tôi chưa bao giờ làm!
Mộ Văn cũng biết được Thái Duyệt là một con cáo già, không có khả năng dễ dàng khai ra tất cả mọi chuyện, Mộ Văn đã chuẩn bị tâm lý cho chuyện này. Cô cầm cốc cà phê trong tay, lại đưa lên miệng nhấp một ngụm rồi chậm rãi đặt cốc cà phê sang bên phải, nói:
- Giáo sư Thái, ông vẫn thích giả vờ giả vịt với tôi, chỉ có điều, lần này tôi có rất nhiều thời gian để chơi trò đó với ông, tôi nghe nói ông muốn gọi luật sư? Không thanh vấn đề, chờ khi nào nhốt ông đủ bốn mươi tám tiếng đồng hồ, tôi sẽ cho ông gọi luật sư!
- Cô nói cái gì, tôi có quyền được…!
Thái Duyệt còn chưa nói hết, đã nghe được tiếng cười của Mộ Văn,
- Giáo sư Thái, sao ông có thể ngây thơ như vậy chứ, ông cho rằng đây là nơi nào? Nước Mỹ? Hồng Kông? Có phải ông xem quá nhiều phim truyền hình, xem đi xem lại đến mụ cả người rồi không? Nơi này là thành phố Vọng Hải, ở đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525365/chuong-1422-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.