"Ta đúng là không muốn mà!" Đầu Trương Dương ngả vẹo sang một bên, hắn ngã xuống giường, đắp chăn lên trùm kín đầu.
"Ta... khà khà, có đúng là ngươi không muốn ư? Ta vẫn còn là thương binh, mặc dù Bưu ca ta dũng mãnh vô địch, nhưng dưới tình huống có vết thương trên người mà lấy một chọi hai thì nghe chừng có chút khó khăn...! Thôi quên đi, Bưu ca ta đành chịu thiệt thòi vậy, một chọi hai thì một chọi hai…….!" Lưu Bưu vừa chuẩn bị đứng dậy thu dọn chén bát của Trương Dương, thì một hồi chuông cửa reo lên.
"Ta tên là Tiểu Hồng, ca ca đẹp trai, là ngươi gọi điện thoại phải không?"
"Còn em tên là Tiểu Thúy!"
"Tốt lắm, mặc dù không phải đồ cực phẩm, bây giờ cứ tính tổng cộng xem nào, tàu nhanh fast-food bao nhiêu tiền?"
"Suất ca, nói tiền nong thô tục quá, chúng ta nói chuyện tình cảm lãng mạn, không nói chuyện tiền nong….." Mặc dù nói như vậy nhưng hai cô gái vẫn tự mình vươn ba đầu ngón tay ra hiệu.
Hai cô gái nói giọng õng ẹo khiến cho Lưu Bưu cười to, câu nói này luôn là lời nói thật, hai cô gái này vô luận là khí chất hay tướng mạo cũng chỉ phù hợp với một giá tiền không cao, nhưng gã khách chơi gái già đời như Lưu Bưu này vô cùng hiểu rõ, đám gái gọi vào lúc này có thể cung cấp mặt hàng như vậy đã vô cùng tốt rồi.
Lưu Bưu vẫn không miễn cưỡng bắt ép Trương Dương, tự mình bắt đầu hưởng thụ..., sau trận vật lộn rên gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291556/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.