Thay y phục xong, Trương Dương cũng chẳng thèm để ý tới đám nhân viên nữa, đàn bà mà túm tụm thành một đám thì đúng là phiền toái, mỗi một động tác nhỏ nhặt cũng bị người ta nhìn chằm chằm. Bây giờ Trương Dương đang ngồi ngay ngắn, sợ bộ đồ Tây mới thay vừa rồi lại bị nhăn nhúm.
"A…..! Tiểu ca, thật sự cảm ơn ngươi a…….!" Trong lúc Trương Dương đang nhắm mắt dưỡng thần, thì gã Mao béo như một trận gió thổi tới.
"A, chào buổi sáng lão ca, lão ca ăn cơm chưa?"
"Ăn rồi ăn rồi, tiểu ca thật sự là thần nhân a!" Tên béo xiết chặt tay Trương Dương không chịu buông, vẻ mặt cảm thán, Liễu Ám đang quét dọn vệ sinh thấy được cảnh này cả người nổi da gà.
"A a, nói tình hình đi!"
"Tối hôm qua, sau khi ta tới nhà hắn thì sáng sớm hôm nay có người báo tin cho ta làm thủ tục ngay, ai, thật sự là cảm tạ tiểu ca ngươi, nếu không phải nhờ có ngươi thì cái xí nghiệp khổ nhọc của ta sẽ vỡ nợ mất!" Gã béo vẻ mặt cảm động đã sắp sụt sịt.
"Khi ngươi đến đây, ta đã biết kết quả rồi, nói quá trình xảy ra đi!"
"Ta hoàn toàn dựa theo những gì ngươi phân phó mà làm, mua ít hoa quả đi tới thăm, lúc đầu người nhà bọn họ đều lãnh đạm, cũng vẫn lại là một chén trà, nói chuyện phiếm câu này sang câu khác, sau hơn mười phút nói chuyện gia đình đủ thứ, ta liền đưa thư pháp mà ngươi viết cho hắn giám định thưởng thức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291557/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.