Chương trước
Chương sau
Sau đó, sự tình liền đơn giản rồi.

Khi Lưu Bưu cán vài dao trên cánh tay huynh đệ của chúng, sau đó cả người đầy máu, đám người lập tức tản ra như chim vỡ tổ, dù sao, bọn chúng chỉ là trẻ con, trơ mắt nhìn vẻ mặt dữ tợn cười hô hố của Lưu Bưu từng đao từng đao ép xuống, tạo thành một hình tượng vô cùng tàn khốc…….

Đương nhiên, loại thủ đoạn này của Lưu Bưu cũng chỉ có thể dọa đám học sinh, còn đối với nhân vật giang hồ thực sự đã trải qua sóng to gió lớn cơ hồ không có chút tác dụng nào, học sinh dù sao cũng là học sinh, lưu manh chân chính so với bọn học sinh dưới tình huống mê muội đầu óc thì tàn nhẫn hơn nhiều, Lưu Bưu phi thường rõ ràng đạo lý này, muốn giải quyết đám học sinh này, đầu tiên phải dùng khí thế dọa chúng, nếu không, hắn hôm nay không chết cũng phải dính trên mười đao.

Lưu Bưu mặc dù là sinh viên, nhưng hắn và mấy đứa nhỏ này chênh lệch nhau gần năm tuổi, quan trọng chính là, hắn và mấy đứa nhỏ này trên bản chất có chút khác nhau, Lưu Bưu đã trải qua vài lần truy đuổi tàn khốc, cũng tận mắt chứng kiến đại ca hắn chết trước mặt mình, vô luận là từ lý luận cùng thực tế mà nói, tâm tính của Lưu Bưu đã trở nên tàn nhẫn dị thường.

Cuối cùng, Lưu Bưu uy hiếp một câu: "Nếu như ngươi dám báo án, sau khi ta ra khỏi sẽ tìm cách giết chết ngươi, khoét một đao trên đầu ngươi, khoét một đao vào tim ngươi, cứ thử xem!"

Lưu Bưu đơn thương độc mã tiến vào hậu phương quân địch, thu được thắng lợi hoàn toàn!

Đến lúc này, Lưu Bưu đã trở thành thần tượng của đám côn đồ trong trường học, đầu tiên, vì tạ ơn Lưu Bưu, đám côn đồ cơ hồ đều đem tất cả tiền bạc tới cống hiến, đương nhiên, Lưu Bưu vì việc dùng ít thì lâu hết (nv:tế thủy trường lưu),giành được hảo cảm của đám côn đồ này, lập tức lấy ra phần lớn tiền cử hành một buổi liên hoan chè chén long trọng……..Sau đó, Trương Dương liền tới…..

Nghe Lưu Bưu nói xong, Trương Dương trợn mắt há mồm.

Đây quả thực là một truyền kỳ,***.Bưu ca đúng là Bưu ca, khập khiễng chân cũng có thể đại sát tứ phương!

"Ân. Đi thôi, huynh đệ, hôm nay chúng ta ở lại một khách sạn 5 sao, Bưu ca ta mời khách!" Lưu Bưu ha ha cười to, tay vung lên, tựa như tướng quân chỉ huy thiên quân vạn mã, uy phong lẫm liệt, nhìn ngó xung quanh, sinh ra uy lực mãnh liệt!

"Ngươi còn bao nhiêu tiền?" Trương Dương không khỏi ngẩn ngơ.

"Hơn hai ngàn,***, tỉnh thành đúng là tỉnh thành a, học sinh đều kẻ lắm tiền!" Lưu Bưu hùng hùng hổ hổ, tựa hồ trong lòng rất bất bình với đám học sinh trung học cư nhiên có tiền hơn so với hắn.

"Được, ở lại khách sạn, ha ha…." Trương Dương lập tức giơ tay đồng ý, dù sao cũng không phải tiền của mình, không phải mất một chút nào cả.

Tuy nhiên, hai người ở trong tỉnh thành đi lại không ngớt hết cả một giờ, đừng nói là 5 sao, ngay cả 3 sao bọn họ đều không cách nào bước vào, bởi vì bọn họ không có chứng minh thư và giấy tờ chứng minh thân phận của bọn họ, cuối cùng, không thể làm gì khác hơn là tìm tới một nhà nghỉ tư nhân, dù sao cũng coi như sạch sẽ, sau khi vào phòng, Trương Dương và Lưu Bưu mệt mỏi lè lưỡi một cái rồi nhảy phịch lên trên giường.

Hưởng thụ sự mềm mại của chiếc giường, hai người vốn định tắm rửa. Biết thế mà lại lập tức ngủ luôn. Giấc ngủ này, hai người ngủ thẳng đến 5 giờ sáng mới tỉnh lại. Trên thực tế, hai người là do đói nên mới tỉnh lại.

Từng người vọt tới gói mì ăn liền, lại cầm một ít bánh quy đồ uống quét sạch sẽ, ổn định lại được sự kháng nghị của cái bụng, hai người lúc này mới thoải mái nằm ở trên giường.

"A……..Không xong….Y phục của ta…."

Trương Dương đột nhiên từ trên giường nhảy dựng lên, vẻ mặt buồn bã nhìn bộ đồ Tây trị giá hơn mười vạn của mình, cái này đâu còn là bộ đồ Tây trị giá hơn mười vạn nữa? Trên vai có một vết dầu mỡ, buồn bực nhất chính là, vừa rồi đi ngủ không cởi y phục, y phục như đã biến thành một cái giẻ lau.

"Làm sao? Không phải là một bộ y phục sao? Ngày mai đại gia mua cho ngươi mấy bộ!"

"Ô ô…. Còn mấy bộ, đem trăm cân thịt của ngươi đi bán cũng không mua được một bộ……..Đây chính là hơn mười vạn đó………" Trương Dương vẻ mặt đau lòng, vì bộ y phục này, hắn còn thiếu nợ gần mười vạn, chính điều này đã tạo thành bộ dáng hiện tại của hắn.

"A………a…….Hơn mười vạn?"

Lưu Bưu trợn mắt, miệng há hốc nhìn bộ y phục Trương Dương cởi xuống đang đặt ở trên giường.

"Ân, sau khi giảm giá là mười vạn bốn ngàn nguyên….."

"***…..Quần áo "uồi".. gì vậy? Làm bằng vàng à?"

Lưu Bưu đột nhiên vồ lấy y phục trong tay Trương Dương, nhìn trên tay lật đi lật lại, chứng kiến bộ dáng thô lỗ của Lưu Bưu, Trương Dương đau lòng không ngừng nói: "Cẩn thận một chút, cẩn thận chút…." Với lòng tin của Trương Dương đối với Lưu Bưu mà nói, cũng biết được tình hình hiện tại của Trương Dương.

"ha ha, phát tài rồi, phát tài rồi, hai huynh đệ chúng ta cuối cùng cũng tìm được một đường tốt, hắc hắc, chúng ta ở tỉnh thành này náo loạn, thế nào?" Lưu Bưu cười to nói.

"Không được, nơi này rất nguy hiểm, sáng ngày hôm nay, chúng ta phải chụp vài bức ảnh, trước tiên làm giấy tờ giả, sau đó chờ ta đem tiền bộ y phục này hoàn lại rồi thì chúng ta sẽ rời đi, bây giờ mặc dù thoạt nhìn gió yên sóng lặng, nhưng một khi chúng ta bị phát hiện, thì chính là một đường sống chết, cho nên, chúng ta không thể mạo hiểm, hiểu chưa?"

"………." Lưu Bưu vẻ mặt chẳng thèm để ý, bĩu môi.

"Lưu Bưu, tính nghiêm trọng của chuyện này phải vượt rất xa tưởng tượng của chúng ta, bây giờ chúng ta thoạt nhìn rất an toàn, rất có thể đối phương còn chưa đặt trọng điểm ở tỉnh thành này, ngươi cũng biết đổ thuật của ta, tại sao ta mấy ngày trước dưới tình huống thiếu chút nữa thì chết đói cũng không đánh bạc trên cái máy đánh bạc(1) ngoài đầu phố?"

"A…….đúng vậy a, ta thiếu chút nữa quên, chúng ta ngày hôm qua thiếu chút nữa chết đói, ngươi tại sao không kiếm ít tiền, mịa, hại ta phải ăn bánh bao………" Lưu Bưu há mồm,nhất thời mới nhớ tới, Trương Dương đã coi như là một tiểu đổ thần. Text được lấy tại Truyện FULL

"Trong đổ trường khẳng định liên quan đến hắc đạo, hơn nữa, người tụ tập chỗ này cũng rất phức tạp, nếu vì kiếm ít tiền chi trả sinh hoạt mà bại lộ hành tung của chúng ta, ngươi nghĩ lại xem, có đáng giá không?"

Tâm tư kín đáo của Trương Dương bây giờ tự nhiên không phải Lưu Bưu có thể tưởng tượng được, trên thực tế, Trương Dương kiếm việc làm trong phạm vi cố định trên đường bộ đúng là có mục đích và đạo lý nhất định, lưu lượng người trên đường bộ mặc dù lớn, nhưng rất đơn giản, ngoại trừ vài tên móc túi, cơ hồ rất khó có sự tồn tại của thế lực hắc đạo, cho dù có, bọn họ cũng sẽ không để mắt chú ý đến một người làm thuê.

Ẩn náu trong thành phố không đúng là đạo lý này sao?

"Trái lại, đúng rồi, ngươi thiếu gần mười vạn, đến khi nào mới có thể trả lại! Không bằng, chúng ta ngày mai làm giấy tờ giả sau đó rời đi, dù sao tiền trên người ta và ngươi cộng lại cũng đủ cho chúng ta chạy rất xa rồi…."

"Không được!" Trương Dương ngay lập tức kiên quyết từ chối.

Lưu Bưu há mồm không nói gì, hắn đã từ vẻ mặt cương quyết từ chối của Trương Dương mà nhìn ra quyết tâm của Trương Dương, trên thực tế, Lưu Bưu cũng vô cùng rõ ràng tính cách của Trương Dương, quật cường tựa như một con trâu, không ai có thể thay đổi được.

"Ngươi yên tâm, dựa theo mức kinh doanh bây giờ, ta cần tối đa thời gian năm ngày, sau năm ngày, chúng ta có thể mang theo rất nhiều bạc chu du thế giới…….hắc hắc……."

"Ân ân, mấy ngày nay ta cũng đã nắm thóp đám vương bát đản kia rồi sau đó sẽ bòn rút sạch sẽ,***, cư nhiên dám chơi đại gia, tưởng rằng đại gia không biết, mẹ nó!" Lưu Bưu vẻ mặt tức giận, hiển nhiên, hắn không quên cái hoàn cảnh hắn một mình gánh chịu hơn mười tên côn đồ tay cầm hung khí.

Nga…….Ngươi cũng cẩn thận một chút, đừng làm ra việc to tát gì, ta thật sự không muốn lại tới cục cảnh sát cứu ngươi đâu."

"Ân ân…….Yên tâm…….." Lưu Bưu một bên gật đầu, một bên cầm lấy điện thoại ở đầu giường quay số điện thoại ghi trên một tấm thẻ.

"Ngươi làm gì vậy?" Trương Dương kinh ngạc hỏi.

"Không có việc gì, đừng phàn nàn……. Tìm hai "tiểu thư" tiết hỏa, gần đây cũng thật xui xẻo, phải làm việc hỉ thôi….."Lưu Bưu che ống nói lại.

"Tiên sinh, có chuyện gì không?" Tiểu thư đầu bên kia điện thoại tựa hồ đang ngủ, thanh âm mơ mơ màng màng.

"Có tiểu thư nào xinh đẹp không?"

"Tiên sinh, bây giờ cũng còn quá sớm mà?" Thanh âm đối phương rốt cục cũng thanh tỉnh lại, cười khanh khách nói, thanh âm tràn ngập sự hấp dẫn.

"Hắc hắc, sớm mới tốt a, dậy sớm chim mới có côn trùng để ăn, hắc hắc….Sớm ta mới là người đầu tiên của hôm nay chứ, nếu không sớm, đúng là giúp người ta chà xoong rồi….." Lưu Bưu cười dâm, Trương Dương chứng kiến được mồ hôi lạnh trực ứa ra, từ giọng điệu của thằng nhãi này thì thấy, hẳn là một tay hái hoa già đời, tên này a, thực là một kẻ đầy ý nghĩ dâm dục, hôm qua ăn cơm cũng chính là vấn đề này, hôm nay có chút ít tiền đã muốn đi chơi gái rồi……..

"Tiên sinh thật biết nói đùa, ta có được không?" Trong điện thoại khúc khích cười nói.

"Ân ân, có thể, kêu vài tỷ muội tới, chúng ta nơi này có hai người, phòng xxx, nhanh lên một chút, chờ không nổi nữa rồi….."

"Dương ca, hôm nay đem thân xử nam của ngươi cho ta phá!" Lưu Bưu buông điện thoại, trên mặt nở nụ cười dâm đãng nhìn Trương Dương ngây dại.

"Không không, không được…….Lần đầu tiên của ta thực không muốn tìm "tiểu thư", ngươi tự tìm một người đi, ta thì thôi vậy……."Trương Dương vội vàng khoát tay.

"Mịa,ta đã gọi hai người rồi…….."

(1): đúng ra là máy đánh bạc có hình hoa quả (fruit-machines)

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.