Khách sạn Bách Gia Duyên này cách trường học cũng một đoạn dài. Mặc dù trên người Trương Dương vẫn còn năm mươi đồng bạc mượn của Lưu Bưu. Nhưng hắn lại không thể nào lấy số tiền ăn cơm này gọi tắc xi. Trương Dương đi bộ hơn một giờ đồng hồ, mặc dù đã ăn uống no đủ, nhưng sáng nay ngồi xe lửa tới gần ba tiếng đồng hồ rồi lại phải bắt đầu tập thể dục buổi sáng, tập thể dục xong rồi quay về đọc sách cả ngày. Mãi cho đến bây giờ hắn vẫn chưa ngủ đuợc giấc nào. Mặc dù không phải bị vừa lạnh vừa đói nhưng tuyệt đối cũng không tốt hơn cảm giác đó bao nhiêu.
Quay trở về ký túc xá, Trương Dương cơ hồ lăn ra giường ngủ, chẳng thèm tắm rửa gì hết.
Giấc ngủ này, Trương Dương ngủ một mạch cho tới bảy giờ sáng mới tỉnh dậy. Nếu không phải là mắc tiểu, hắn cũng chẳng thức dậy.
Mặc dù mới bảy giờ nhưng trời bên ngoài đã sáng rực. Sau khi ra khỏi nhà xí, Trương Dương lăn qua trở lại cũng không ngủ lại được, mà đám bạn chung phòng bị Trương Dương đánh thức đều là dân năm cuối đại học, căn bản là đều nằm trên giường giả chết.
Mấy ngày gần đây, Trương Dương ngoại trừ đôi lúc tham dự mấy lớp chuyên ngành hay đi mua đồ ăn, khi về cơ hồ là ở lì trong ký túc xá không ra ngoài.
Mỗi ngày hắn đều không tự kềm chế được đắm chìm trong quyển sách toán học "Tư tưởng cùng phương pháp nghiên cứu cơ bản" của Tiêu Di Nhiên.
Hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291460/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.