Nói lão Tứ về, cả nhà rối tung rối mù, cũng không quá.
Bộ Huy chân trước vừa mới phóng lên cầu thang về phòng, nghe tiếng chó sủa vang dội trong sân, biết ngay chú Út về tới, lúc này đang im lìm quẹolại, đứng trên bậc thang nhìn xuống.
Phàn Thanh đi vào trước,khuôn mặt ửng hồng, chỉ có Diêu Tố Quyên biết rõ tại sao, cách đây mấyhôm em dâu Ba ăn gì cũng không ngon miệng, bị bà bắt gặp nôn ói nhiềulần, buổi tối bà qua phòng Phàn Thanh hỏi chuyện, mới biết em ấy cóthai, không hiểu nổi lão Tứ kia lớn lên kiểu gì mà đôi mắt quá độc, đànông trong nhà không ai nhìn ra, vậy mà hắn chỉ liếc qua một cái đã biếtngay Phàn Thanh béo lên…
Hiếm khi một người làm ăn bận tối mặt tối mũi như hắn, hôm nay lại có thời gian rảnh về nhà ăn cơm.
Diêu Tố Quyên vẫn còn đang suy nghĩ, tiếng chó sủa trong sân ngày một dữ dội hơn, trong bóng đêm, chỉ thấy một người đàn ông đang chậm rãi đi vềhướng phòng khách, bám theo sát gót chính là con tai nhọn dở người, hếtnhảy tưng tưng cọ quẹt rồi lại lên cơn lao đi như điên cố gắng nịnh nọtlấy lòng ông chủ.
Cái người này nhìn sao cũng thấy không đứngđắn, quanh năm mặc trên người một chiếc áo khoác đen rộng dài không đổi, miệng ngậm điếu thuốc, sải từng bước dài xuyên qua đám cây ông cụ dốclòng dốc sức chăm sóc mỗi ngày, làm rơi rụng không biết bao nhiêu cánhhoa tươi tắn, cũng không biết đã giẫm lên mấy cành, thỉnh thoảng bị contai nhọn chặn đường, còn đưa chân sút em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-quyen-khong-tan-ho-ly-thuc-thuc/22402/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.