Chương trước
Chương sau
Chiến tích lần này có vẻ nhẹ nhàng hơn lần trước, Giai Băng thêm lần nữa động vào vết thương cũ, còn Đằng Dạ may mắn hơn Đằng Hy, chỉ có bầm tím cái đầu gối, tính mạng vẫn được bảo toàn toàn vẹn.

Trước sự cố có tính tương đồng và lặp lại này, mọi người trong biệt thự Đằng gia, ai ai cũng lấy làm thương tâm, đặc biệt là Đằng Phu nhân. Khi nhìn thấy con mình uốn người bôi cao, khoé mặt bà giật giật. Đau lòng, bà bỏ vào phòng mình, đóng cửa, từ chối "chiêm ngưỡng" những những vết bầm phản cảm mà đi tự kỉ với chiếc Iphone đen ngóm.

-Đằng Kiệt! Anh về nhà ngay đi! Xảy ra chuyện lớn rồi!_Ngay khi phía bên kia vừa nhấn nút trả lời, Đằng phu nhân đã cao giọng hối thúc, ngữ điệu vồ vập như thể có lửa đang bén cháy sau mông bà.

-Em yêu, có chuyện gì chọc tức em à?_Giọng Đằng Lão gia hết sức nhỏ nhẹ và chiều chuộng dẫu tai ông đã ong lên.

-Đằng Dạ và Đằng Hy đều bị ngã anh ơi!

-Hả?_Đằng lão gia kinh ngạc kêu lên rồi im lặng hồi lâu mới lên tiếng_Hồi trước em cũng để chúng ngã từ trên giường xuống. Lúc đó em bảo cho chúng nếm mùi đời trước, sao giờ em lo lắng quá đáng vậy. Có cần anh mua cao cho chúng luôn không hả?

-Không, ý em là chúng đều ngã cùng một tư thế rất nhục nhã, cùng bị thương cùng một loại hết sức thê thảm và tất cả đều có liên quan đến Giai Băng đáng yêu.

-Em đi mà phạt con bé! Không liên can đến anh!_Nhíu mày bất mãn, Đằng lão gia trở tính gắt gỏng. Ông không ngờ, vì chuyện cỏn con này mà con người tiếc tiền đến mức mỗi khi nhớ là bảo ông lên Yh chat như vợ ông lại phóng tiền gọi điện quốc tế. Có lộn không vậy?

-Không phải, anh không thấy lời bà bói đó có chút hiệu nghiệm rồi sao? Hai thằng oắt nhà chúng ta cùng ngã đấy!_Như chẳng còn cách nào khác nữa, Đằng phu nhân hét lên thật to, mưu đồ át đi tiếng thở giận dỗi của chồng, buộc ông phải nghe rõ lời mình. Đôi chân thon dài của bà cũng không yên nổi mà đi đi lại lại.

-Em yêu, chỉ là ngã thôi! Con người ta, ngã chỏng vó hay ngã sõng soài chung quy cũng là ngã, em không cần lo lắng vậy đâu. Giờ anh sắp họp rồi, hôn anh cái đi!_Dịu giọng như một đứa trẻ, Đằng lão gia tiện thể làm nũng.

-Tốn tiền!_Ném vào chồng 2 câu không thể tuyệt tình hơn, Đằng phu nhân ngắt kết nối, xuôi xị tự nói với chính mình_Thôi, coi như là tình cờ vậy. Lần sau lặp lại, mình sẽ mời thầy lập đàn giải xui.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.