́ phận-p3
Tưởng cái khí thế ngút ngàn như bụi, giọng nói khinh mạn tựa sư tử thét gào của mình đủ để làm Đằng Dạ tím mặt nhưng phải ngậm ngùi cứng họng không phản đối gì được, Giai Băng đắc chí hếch mặt lên trần nhà, cao ngạo hướng về phía cửa, bước chân càng ngày càng vội vàng.
-Giai Băng, cẩn thận!_Đúng lúc Giai Băng đã bay gần đến chiếc cửa gỗ yêu dẫu, cũng là con đường duy nhất giúp cô thoát khỏi cái tên đáng ghét sau lưng, thanh âm địch thủ vang lên có phần vội vàng, hốt hoảng. Thứ âm thanh như tiếng chuông cảnh báo trong các toà nhà cao ốc ấy làm Giai Băng giật mình hốt hoảng theo, dẫu nguyên nhân tại sao vẫn còn ở trước mắt.
Trong khi đó, bên ngoài cánh cửa gỗ mỏng nhưng chắc chắn, những con người ham "học hỏi chuyện đời" nhà người ta vẫn nheo mắt, dán chiếc tai đang căng to hết công suất như tai heo vào mặt cửa, cố nghe ngóng những tiếng động lạ, mập mờ bên trong. Hoàn toàn không để ý có bóng người đang đến gần.
Sau khi bôi cao cho những vết bầm tím loang lổ trên thân thể hoàn mĩ của mình, Đằng Hy, vì dư âm ban nãy, mặt đen như có mây trời che phủ, bạo lực kéo con cún cưng Jope ra khỏi phòng giải toả tâm trạng.
Nhưng khi anh chưa kịp bước xuống bậc thang nào, tầm mắt anh đã bị 5, 6 cái mông phong phú về hình dạng: tròn, nhọn, dẹt, béo, gầy,...và đa dạng về chủng loại, nam có, nữ có, bê đê không thể thiếu, lôi kéo, nhất thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-ngoc-toi-la-chong-cua-em/2964305/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.